Sunday, December 28, 2014

ĐẤT TRỔ BÔNG


 
Có những dòng sông trôi đi mãi
Em của ta hề! như mây bay
Và những bài thơ không chép lại
Chỉ còn hương tóc ngát trên vai.
*
Có những hàng cây chờ mưa gió
Những cuộc đời xưa cũng não nùng
Xin chớ vì ta mà lệ nhỏ
Cứ xuống thuyền và cứ qua sông.
*
Bạn lữ một thời như gan ruột
Bỗng chốc chiều nay theo lá rơi
Thần kinh từng sợi mây hay khói
Lãng đãng như sương đến nhạt hòa.
*
Sáng nay theo gió cùng trôi dạt
Người ở bên đồi với nắng thơm
Dường như cây lá cùng reo hát
Một khúc sông xanh bỗng xuống dòng.
*
Mây đùa áo lụa bay từng lớp
Trời đất trong veo cả cõi lòng
Hồn nhiên mà chứng duyên tan hợp
Gõ nhịp cho đều, đất trổ bông.

Lý Thừa Nghiệp

Monday, November 24, 2014

MƯA MELBOURNE MƯA SÓC TRĂNG


 
Đất bỗng mưa và trời cũng mưa
Cỏ cây chim chóc khóc hay cười
Mưa reo như thể từ muôn biển
Mưa xuống đồi xanh mưa bốn phương.
*
Mưa cầu quay hay mưa cầu bon
Những con mắt nhớ đến xoe tròn
Đường qua cây điệp mưa nhiều ít
Những hàng phượng đỏ, những màu son.
*
Mưa có vòng qua đất Bãi Xào
Mình về gom hết gió xôn xao
Gởi người con gái như hồ điệp
Huyễn hoặc nghe sao cũng ngọt ngào.
*
Mưa có còn mưa ở hiên trường
Những người năm cũ bỗng như sương
Trăm năm về ngở như giây phút
Tấm áo ai bay ở cuối đường.
*
Mưa đầu sông, mưa cuối sông
Mưa sa tít tắp, mưa cay nồng
Tro tàn còn ủ bao nhiêu lửa
Đời cứ trôi theo con nước ròng
*
Cù lao dung, cù lao dung
Trái tim xanh mướt đến muôn trùng
Ngày đi con mắt không nhìn lại
Sóng vỗ mà nghe lệ ngược dòng.

Lý Thừa Nghiệp

Thursday, June 19, 2014

ĐỒI MÂY


 
 
 
 
 
 
 
Chập chùng đồi núi mây vô ngại
Thênh thang trang giấy nốt nhạc trầm
Bùn sen ngan ngát trăng đại hải
Cánh cửa xuân thì đương mưa râm.
*
Ào ào lau sậy đàn theo gió
Máu tim say mãi cuộc sum vầy
Người về đâu đó sương lan tỏa
Bồng bềnh vạn pháp trắng đồi mây.
*
Người bơi qua biển, bơi qua lửa
Bờ bến như lai gió xạc xào
Bát cơm ai thổi thơm từng bữa
Sóng bủa nghe ra cũng ngọt ngào.
*
Em ạ! Chiều nay mưa rơi nhẹ
Mình về thắp lại ngọn đèn xưa
Dưới ánh trăng khuya màu quạnh quẽ
Tấc dạ chìm theo với gió lùa.  

Lý Thừa Nghiệp
 
 

Thursday, May 29, 2014

QUÂN CHẾT TIỆT


 
 
 
 
 
 
 
Nhấn chìm nó xuống biển, lũ tàu đỏ
Lũ âm binh, một lũ cáo chồn
Bây sẽ chết dài và chẳng mồ chôn
Lũ tàu đỏ, bầy quân dòi bọ.
*
Ta sẽ đứng gom mây và bảo tố
Chất cuồng phong thành vũ khí ngút ngàn
Bây sẽ biết thế nào là phẫn nộ
Của đất trời hào khí phương Nam.
*
Bây sẽ chết như muôn lần đã chết
Máu còn tanh bờ bãi Bạch Đằng Giang
Bây sẽ bại như muôn lần đã bại
Ngựa còn rền, lệ còn đẫm Ải Nam Quan.
*
Đất phương Nam và biển phương Nam
Trời đã định và người đã biết
Cớ gì xâm phạm, quân chết tiệt
Đất không dung và trời sẽ không tha.

*Melbourne, 09/05/2014
Lý Thừa Nghiệp


Wednesday, May 7, 2014

MƯỜI NĂM KHÔNG THẤY NẮNG TRÊN ĐỒI


 
 
 
 
 
 
 
Khi em đi mùa thu hay mùa hạ
Ta nơi này trời đất cũng lưa thưa
Đi hay ở buồn như  nhau em ạ!
Bởi con người cùng một nghĩa bơ vơ.
*
Xin chớ hẹn, bởi hình dung đã khác
Ngày qua ngày đâu biết sẽ về đâu
Phù trần tiêu trưởng rơi lang bạt
Bào ảnh lênh đênh sóng bạc đầu.
*
Mùa xuân rồi sẽ không về nữa
Son phấn theo người lũ lượt trôi
Mười năm như thể không hương lửa
Mười năm không thấy nắng trên đồi.
*
Người đến và đi đều vội vã
Sáng nay rừng núi nhớ mùa thu
Mây trời ai dệt vầng u nhã
Nên gió vi vu suốt bốn mùa.

Lý Thừa Nghiệp
 
 

Wednesday, April 9, 2014

HÔM NGƯỜI ĐI


·       Về  Nhứt, Trần Kiêu Bạt

 
Hôm người đi mưa một ngày thảng thốt
Bên kia đồi chim chóc thôi bay
Con sáo nhỏ im lìm ủ dột
Dòng sông nào con nước bỗng chia hai.
*
Người ra đi sao người không về nữa
Mảnh trăng rằm tròn khuyết đã nhiêu khê
Mẹ vẫn đợi bên hiên nhà từng bữa
Thằng con trai biền biệt chẳng quay về.

*
         Trần Kiêu Bạt

Gió vẫn thổi nghiêng niềm thương nhớ
Khung trời này màu ngói đỏ âm dương
Cây bần lảo đứng bên bờ đất lở
Mai lìa đời còn nhớ kẻ ly hương.
*
Mưa sẽ rơi trăm ngày tầm tả
Chín con rồng quẩy khúc Cữu long giang
Sẽ giáp mặt cùng mênh mông đại hải
Tiếng Kinh vang hay khúc phượng cầu hoàng.

Lý Thừa Nghiệp
 
 

Monday, April 7, 2014

BẠCH HẠC


 
Bạch hạc ẩn tàng làn sương mỏng
Dạo bước rừng sâu sư tử hống
Tịch mịch hề! mây hay mộng
Gió rót thơ tràn suốt thiên niên.
*
Người về xiêm áo cũng u huyền
Bát phong lất phất cơn mưa thiền
Đại thừa ai thuyết rền thiên cổ
Vạn pháp hề! xanh chân đế.
*
Bỗng dưng cây lá bừng hương sắc
Con mắt xốn xang lòng huyễn hoặc
Cớ chi thất lạc hồn với phách
Thánh phàm bất giác nhớ quàng xiêng.
*
Bạch hạc bay về cơn mưa nghiêng
Rơi trắng thềm xưa sương hay khói
Bạch hạc chiều nay đôi cánh mõi
Bỗng thấy hoang vu cả đất trời.
*
Bạch hạc về đây hề! cố xứ
Trăng ngàn mờ nhạt giữa rừng cây
Trần gian như thể từ vô thỉ
Bồng bềnh rồng rắn một màu mây.

Lý Thừa Nghiệp
 
 

Thursday, March 13, 2014

HỎI THĂM ĐẤT TRỜI


 
 
Núi rừng một buổi mù tăm
Sư về thắp nến hỏi thăm đất trời
Xạc xào từng tiếng lá rơi
Từng cơn gió lộng, từng hơi thở dài
Cầm tay hỏi tấm hình hài
Cuộc sinh tử đó an bày ra sao.
*

Ven sông sóng vẫn dạt dào
Chung thân rồi sẽ trôi vào trùng dương
Hòa tan về tận ngàn phương
Một phương hoa tạng nhã hương nhiệm mầu
Trông ra vô lượng tinh cầu
Thả trôi y bát, chống sào qua sông.

 
TUYỆT GIAO

 
Mặt trời xuống, mặt trời lên
Đất đai rồi cũng buồn tênh đó người
Nghe trong buồng phổi rả rời
Tiếng con tim đập chơi vơi thế nào
Tấm thân bỗng chốc đổ nhào
Thiên niên khổ lụy, tuyệt giao phút này.

Lý Thừa Nghiệp
 
 

CÁNH ĐỒNG SEN


 
Ai ngồi chầm lá bên sông
Nước đưa con nước lớn ròng như nhiên
Trong vườn bồ tát Phổ Hiền
Xanh màu tịnh độ cõi thiền mây bay
Lạy trời mưa xuống đêm nay
Nằm nghe đất cát cỏ cây reo mừng.
                  *
Tuổi nào con gái trổ bông
Thì sen sẽ nở giữa đồng xuân xanh
Mời em vào bước dạo quanh
Phương trời bích ngọc thời kinh chưa ngừng
Biển tôi sinh tử chập chùng
 
Hốt nhiên rực rỡ cội nguồn Pháp Hoa.

Lý Thừa Nghiệp
 
 

Wednesday, March 5, 2014

NGÀN DẶM TRỜI XANH


 
·       Gởi anh VŨ, LỢI CHÍ VŨ xin gởi theo Anh niềm thương mến vô biên.

Lần lượt bạn thân cứ lìa đời
Không phải mùa thu sao lá rơi
Ly khách chẳng cần bàn tay vẫy
Cớ gì sóng vỗ tận ngàn khơi.
*
Thì ra tất cả đều ly biệt
Tất cả đều như tiếng thở dài
Máu tim một bửa rồi khô kiệt
Bàn tay hờ hững chẳng buồn lay.
*
Lòng bỗng nghiêng chìm, bỗng thổn thức
Bạn nằm khép mắt nhớ gì không
Quay đi bỏ lại ngàn oan khuất
Gió sẽ tràn lên sẽ phiêu bồng.
*
Thì cứ rồ ga, cứ phi mã
Bên kia rừng núi hề! hư không
Quê nhà yên ả hề! vô ngã
Ngàn dặm trời xanh mây mênh mông.
*
Thì cứ hồn nhiên mà đánh giấc
Đất trời phút chốc sẽ mù sương
Mười phương lau sậy hề! vô sắc
Tâm huyết chia chung một cội nguồn.

Lý Thừa Nghiệp
 
 

Thursday, February 27, 2014

HÁI MÙA XUÂN



Ai hái mùa xuân thả thênh thang
Bên đồi rực rở những hoa vàng
Trời bát ngát hương thời xa lắc
Trong mắt em xanh cả nổi mừng.
*
Ta chép tặng người dăm trang Kinh
Trí tuệ nghìn năm sánh lung linh
Ai như một bóng chim cô độc
Từ mùa xuân trước - chứng vô thinh.
*
Ai vẽ mà xanh cả sơn hà
Ngàn hoa bổng nở ở quanh ta
Trong cõi xuân sang trùng điệp đó
Thổn thức làm sao tiếng Di Đà.
*
Ta hái mùa xuân thả trên sông
Mai kia ra biển với muôn trùng
Tịnh yên hóa hiện trời xanh biếc
Nghìn kiếp nào trôi suốt bổn tâm.

 
Lý Thừa Nghiệp



Friday, February 14, 2014

THÁNG GIÊNG MÙA GIỖ CHA


 
 
 
 
 
 
 
 
Lệ nào rơi xuống tháng giêng
Thái sơn một ngọn đứng riêng giữa trời
Thuở tôi còn ở bên người
Đâu hay ai dựng bia đời tử sinh
Bóng con ngựa chốn biên đình
Chìm trong gió bụi một niềm đau riêng.
*
Ai ngồi thắp nến tháng giêng
Thấy đời như ngọn đèn nghiêng bao giờ
Người đi bóng nhạn mịt mờ
Biển còn xanh một bến bờ năm xưa
Thân mai nát với sương mù
Là khi tâm thể khai mùa trùng lai.

Lý Thừa Nghiệp

Wednesday, January 29, 2014

THƠ TRÊN ĐỒI MƯA













Làm thơ trên đồi mưa
Đàn ngựa hí vang trời
Mai vàng chưa nở hết
Đợi Tết người về chơi.
*
Thơ rơi bàn tay nhỏ
Em đầu ngõ mùa xuân
Lòng ta hề! lộng gió
Nên thơ đề thậm thâm.
*
Thơ xanh tràn trên lá
Hàng đàn bướm bay qua
Đất trời kia vô ngã
Nên tâm lượng hải hà.
*
Thơ reo từng hạt lúa
Chập chùng biển quê hương
Em ơi, màu mây lụa
Là tim máu cội nguồn.
*
Em bốn mùa hương sắc
Trên đồi núi hoa vàng
Thơm lên từng chân tóc
Nên thơ rót ngút ngàn.

Lý Thừa Nghiệp

 

Friday, January 24, 2014


CHỜ NĂM MỚI


 















Hởi những người con của bụi mù
Hãy về mở cửa đón mưa xuân
Hãy nghe gió rót về thiên cổ
Và tiếng rừng khua biển chập chùng.
*
Tử sinh hay tiếng gõ nhịp nhàng
Người về thắp nốt nén nhang thơm
Mai kia sông suối chìm tan hết
Ven trời còn thở một làn hương.
*
Thì cũng ngồi đây chờ năm mới
Châm trà nhấp nốt chén ly hương
Mang mang oanh én bay đầu núi
Tấc lòng cố xứ bỗng mù sương.
*
Thì cũng ngồi đây từ năm trước
Thấy chút mây bay chút bụi mờ
Những mùa xuân cũ như sông nước
Thả một dòng trôi đến lững lờ.
*
Thì đã ngồi đây ngàn năm trước
Đất trời linh diệu một màu mây
Trái tim cô tịch chừng ngây ngất
Ta ghé môi hôn luống đất dầy.
*
Hay đã ngồi đây từ vô thỉ
Đong đầy chưa hết một mùa xuân
Tuổi tên sông núi từ muôn thuở
Là ý thơ bay nét nhạc thần.

Lý Thừa Nghiệp