Thursday, February 27, 2014

HÁI MÙA XUÂN



Ai hái mùa xuân thả thênh thang
Bên đồi rực rở những hoa vàng
Trời bát ngát hương thời xa lắc
Trong mắt em xanh cả nổi mừng.
*
Ta chép tặng người dăm trang Kinh
Trí tuệ nghìn năm sánh lung linh
Ai như một bóng chim cô độc
Từ mùa xuân trước - chứng vô thinh.
*
Ai vẽ mà xanh cả sơn hà
Ngàn hoa bổng nở ở quanh ta
Trong cõi xuân sang trùng điệp đó
Thổn thức làm sao tiếng Di Đà.
*
Ta hái mùa xuân thả trên sông
Mai kia ra biển với muôn trùng
Tịnh yên hóa hiện trời xanh biếc
Nghìn kiếp nào trôi suốt bổn tâm.

 
Lý Thừa Nghiệp



Friday, February 14, 2014

THÁNG GIÊNG MÙA GIỖ CHA


 
 
 
 
 
 
 
 
Lệ nào rơi xuống tháng giêng
Thái sơn một ngọn đứng riêng giữa trời
Thuở tôi còn ở bên người
Đâu hay ai dựng bia đời tử sinh
Bóng con ngựa chốn biên đình
Chìm trong gió bụi một niềm đau riêng.
*
Ai ngồi thắp nến tháng giêng
Thấy đời như ngọn đèn nghiêng bao giờ
Người đi bóng nhạn mịt mờ
Biển còn xanh một bến bờ năm xưa
Thân mai nát với sương mù
Là khi tâm thể khai mùa trùng lai.

Lý Thừa Nghiệp