Sunday, December 28, 2014

ĐẤT TRỔ BÔNG


 
Có những dòng sông trôi đi mãi
Em của ta hề! như mây bay
Và những bài thơ không chép lại
Chỉ còn hương tóc ngát trên vai.
*
Có những hàng cây chờ mưa gió
Những cuộc đời xưa cũng não nùng
Xin chớ vì ta mà lệ nhỏ
Cứ xuống thuyền và cứ qua sông.
*
Bạn lữ một thời như gan ruột
Bỗng chốc chiều nay theo lá rơi
Thần kinh từng sợi mây hay khói
Lãng đãng như sương đến nhạt hòa.
*
Sáng nay theo gió cùng trôi dạt
Người ở bên đồi với nắng thơm
Dường như cây lá cùng reo hát
Một khúc sông xanh bỗng xuống dòng.
*
Mây đùa áo lụa bay từng lớp
Trời đất trong veo cả cõi lòng
Hồn nhiên mà chứng duyên tan hợp
Gõ nhịp cho đều, đất trổ bông.

Lý Thừa Nghiệp