Thursday, July 28, 2016

CHÉN VÀNG SON














Nắng vàng lên, nắng rất thơm
Lòng ta từng táng lá xanh rờn
Bạch hạc còn bay vòng thiên cổ
Khách về nhấp nốt chén vàng son.
*
Ngồi xuống đây và gọi gió lên
Sẽ nghe ngan ngát cả hưong đèn
Thềm xưa áo lụa còn xanh mãi
Đàn sáo về quanh sân thủy tiên.
*
Nghệ sĩ hề! con nước dâng
Vỗ sóng mà ca khúc phù trầm
Trường giang gõ nhịp thơ đề án
Tinh huyết ai gieo nốt nhạc thần.
*
Có phải đương mùa hoa hướng dương
Nên chi hoa cúc nở hoang đường
Người xa như thể mây đầu núi
Và gió bao giờ thôi ly hương.
*
Ly hương cây cải mọc trên đồi
Hoa đốm lưng trời, hoa đốm rơi
Bỗng dưng vỡ lẽ ngàn phương mộng
Vạn pháp cùng chia một nụ cười.


Lý Thừa Nghiệp


Saturday, July 16, 2016

BÀI CA TÂY YẠNG















Em có nghe bài ca Tây Tạng
Đất rưng rưng, bông tuyết rụng mù lòa
Khi chuông mõ trầm trầm ai oán
Đất thần linh rờn rợn bóng tinh ma.
*
Em có nghe bài ca Tây Tạng
Gió núi lùa quạnh quẽ những đền thiêng
Khi lệ chảy vào mênh mông quên lãng
Bưng điêu tàn hứng lấy vết thương riêng.
*
Núi buồn bã, núi mù sương oan nghiệt
Những con người lầm lủi lưu vong
Trời đất cũ bỗng dưng biền biệt
Con ngựa già tắt thở lúc qua sông.
*
Mời em nghe bài ca Tây Tạng
Lửa bùng lên chấn động tận tam thiên
Người về chưa, đồi xưa trăng chưa sáng
Tâm linh hề! sừng sững đến vô biên.
*
Khi thế giới bỗng ngậm ngùi Tây Tạng
Em vẫn ngồi thắp nến với đêm sâu
Tăm tối vây quanh chập chùng mê sãng
Em vẫn ngồi và hát với trăng sao.

Friday, July 8, 2016

MƯA LÀNH


















Trở mình mầm mộng sinh sôi
Bồi hồi cây lá đâm chồi rừng xanh
Trong veo từng hạt mưa lành
Có bàn tay Mẹ dỗ dành chúng sinh
Tôi ngồi và đợi bình minh
Thắng xe chở cả tàng kinh lên đồi.

MỘNG MỊ MÀ CHƠI
Lòng vòng mộng mị mà chơi
Lũ chim di hót giữa trời núi cao
Với mây trắng với hoa đào
Với tôi là trận mưa rào đêm qua
Rung lên từng mỗi sát na
Trái tim xưa cũ bỗng ngà ngà say.


Lý Thừa Nghiệp