Monday, November 28, 2016

BẠCH HẠC
















Bạch hạc ẩn tàng làn sương mỏng
Dạo bước rừng sâu sư tử hống
Tịch mịch hề! mây hay mộng
Gió rót thơ tràn suốt thiên niên.
*
Người về xiêm áo cũng u huyền
Bát phong lất phất cơn mưa thiền
Đại thừa ai thuyết rền thiên cổ
Vạn pháp hề! xanh chân đế.
*
Bỗng dưng cây lá bừng hương sắc
Con mắt xốn xang lòng huyễn hoặc
Cớ chi thất lạc hồn với phách
Thánh phàm bất giác nhớ quàng xiêng.
*
Bạch hạc bay về cơn mưa nghiêng
Rơi trắng thềm xưa sương hay khói
Bạch hạc chiều nay đôi cánh mõi
Bỗng thấy hoang vu cả đất trời.
*
Bạch hạc về đây hề! cố xứ
Trăng ngàn mờ nhạt giữa rừng cây
Trần gian như thể từ vô thỉ
Bồng bềnh rồng rắn một màu mây.


Lý Thừa Nghiệp


Saturday, November 26, 2016

REO VỚI BIỂN
















Reo với biển bốn mùa gió cát
Khi quay lưng vẽ nốt thương trầm
Này hạt lệ suốt đời mặn lạt
Sao mắt người lớp lớp nắng xanh.
*
Ngồi đây nghe biển ràn rụa mãi
Sầu chưa xanh trên những đồi dương
Ngắt nhánh lan rừng hay cúc dại
Cắm lên bờ tưởng niệm mùi hương.
*
Sẽ nhớ mãi mùa mưa tháng tám
Thuyền ta về ấm áp cả dòng sông
Này biển lớn vẫn một đời nguyên vẹn
Vẫn nồng nàn nên biển mênh mông.
*
Xin cảm tạ cuộc đời ảo hóa
Mây bay đi, trôi đến tự phương nào
Con ốc nhỏ sống đời u nhã
Tận núi rừng từng đọt lá xanh mau.
*
Biển và lúa chung màu xanh ngắt
Những con trâu về chết giữa bùn đen
Ta nghiêng nón lòng bỗng dưng khuya khoắt
Nhát gươm đưa một vết ngang trời.


Lý Thừa Nghiệp