Sunday, December 24, 2017

HƯƠNG CHIÊN ĐÀN

















Như nhánh cỏ điềm nhiên xanh mướt
Những con sông về biển hân hoan
Trăng vô ưu nên trăng sáng vô vàn
Đêm sinh tử bỗng tràn lan ân sủng.
*
Mở cánh cửa càn khôn sinh động
Đường chim bay hiển lộng khôn lường
Hương chiên đàn thơm đến mười phương
Trời hoa tạng vẫn miên trường nhả nhạc.
*
Trang kinh điểm lệ người khao khát
Những hàng cây râm mát núi linh sơn
Ôi ! nhơn gian vĩnh viễn cội nguồn
Của một khắc nhiệm mầu chứng đắc.
*
Ta vẫn bơi giữa dòng sông mật
Bến bờ nào nguyên vẹn những vườn sen
Vẫn tinh khôi pháp giới hiện tiền
Ôi! diện mục Phổ-Hiền Bồ-Tát.
*
Hàng phi lau ngút ngàn gió hát
Tiếng quẫy chèo khua động trường giang
Những khung trời mây trắng thênh thang
Về đâu đó giữa nguồn tâm tịnh độ.
(2007)

Lý Thừa Nghiệp


Monday, December 18, 2017

LÚA THƠM
















Tha rơm về lót chổ ngồi
Đất trời phảng phất một mùi lúa thơm
Mai này trong mỗi bát cơm
Còn nghe tí tách từng cơn mưa rào
Đòng đòng từng giọt ngọt ngào
Từng cây lúa đứng xanh màu thượng thiên.
*
Lót rơm ngồi giữa bình nguyên
Vuông tròn một cõi bình yên lạ lùng
Gió lay hay tiếng tơ chùng
Lưng trời ngan ngát mây đùn chân mây
Linh minh tịch chiếu tâm khai
Hốt nhiên phiêu hốt bản lai hiện tiền.


Lý Thừa Nghiệp


Tuesday, December 12, 2017

MỘT TRĂM HÀNH GIẢ














Một trăm hành giả trên đồi
Thấy con sông chảy giữa trời gió reo
Nắng vàng hay áo tỳ kheo
Bao nhiêu sắc tướng bay vèo qua sông
Hư không bát ngát trong lòng
Ô hay, thiên địa một vòng tinh khôi.
*
Khi tôi bỏ bước lên đồi
Bỗng nghe đất đá đâm chồi quế hương
Bỗng nghe lay động mười phương
Dưới chân cát bụi cũng vừa hồi sinh
Ngang trời bồ tát tầm thinh
Một trăm hành giả kinh hành qua đây.


Lý Thừa Nghiệp


Saturday, December 9, 2017

VỀ NHÀ















Sáng nay gió chở xuân về
Tôi đi đánh thức tư bề cỏ cây
Núi rừng mây nước khoan thai
Nắng rơi dưới gót nắng bay trên đồi
Nghiêng vai chạm cả đất trời
Mới hay vạn pháp chưa rời bản tâm.
*
Hoa nào nở suốt ngàn năm
Mở trang kinh thấy tiền căn chập chùng
Bóng ai dưới những cội tùng
Đánh rơi một niệm giữa dòng trường giang
Thôi thì bèo dạt mây tan
Người đi chưa thấy mang tâm về nhà.


Lý Thừa Nghiệp


Sunday, December 3, 2017

BUỔI TRƯA ẤY















Buổi trưa ấy đất trời thu nhỏ lại
Ở góc rừng cây lá gió vi vu
Em áo trắng phập phồng mây hoang dại
Ghé cuộc đời đổi lấy mấy giờ vui.
*
Mây lơ lững trên tâm người vô định
Những con đường dài ngắn sẽ về đâu
Có một điều chưa bao giờ toan tính
Khi ngủ yên và mộng gởi phương nào.
*
Đổi lấy cả tử sinh hề! vô tận
Lòng thênh thang reo rắt tiếng diều bay
Khi ngó lại những buồn vui quanh quẩn
Lần sau cùng dốc một chén mê say.
*
Mai hay mốt trên con đường xưa cũ
Chong mắt tìm hạt bụi tiền thân
Ai biết được ngàn năm đời du thủ
Những con sâu cái kiến cũng phong trần.


Lý Thừa Nghiệp


Friday, December 1, 2017

ĐANG BAY VỀ TRỜI














Tới đây trú xứ nơi này
Tấm thân chùm gởi đã dài héo hon
Máu xương cạn đến mỏi mòn
Đêm đêm nghe gió thổi lòn hang sâu
Nguyệt tàn bóng ngả về đâu
Muôn năm sóng vỗ bên lầu cát xưa.
*
Tới đây đếm đủ trăm mùa
Mốt mai nào biết ai đưa ai về
Đường dài mờ bụi sơn khê
Chuyến xe độc mã tên đề gì đây
Hay là trên những tán mây
Từng con chim nhạn đang bay về trời.


Lý Thừa Nghiệp


Wednesday, November 22, 2017

NGỌN BẮP LAY















Có ngọn lửa hồng từ muôn thuở
Trong đường gân hạt máu nhỏ li ti
Này vạn pháp cứ hồn nhiên an tọa
Nước vẫn trôi và nước sẽ quay về.
*
Gối đầu lên với mưa nguồn sinh tử
Ngọn bắp lay và ngọn gió say
Khu vườn đó từng chùm bông sứ
Ngồi đây em, dưới gốc cây này.
*
Cứ gõ nhịp và thở cùng trời đất
Nhạc rung lên từ bờ đá rêu xanh
Của sen hồng bùn xanh ngan ngát
Lửa nhen lên từ đêm tối điêu linh.
*
Lòng đã rỗng chập chùng vô biên xứ
Những vườn dâu chín đỏ tự ngàn xưa
Nhà ai gian bếp không còn lửa
Khói đã tan và khách đã xa.


Lý Thừa Nghiệp

Thursday, November 9, 2017

CÂY CẢI TRÊN BỜ ĐƯƠNG TRỔ BÔNG















Rắc chút tro than chút bụi hồng
Những đời lau sậy những bùn non
Chống sào con nước chiều vô ngã
Cây cải trên bờ đương trổ bông.
*
Đã thấy đời ta là gió bụi
Thì cứ chìm theo con nước ròng
Lòng sẽ vơi đi và sẽ cạn
Đất trời bát ngát ở bên sông.
*
Có thấy ngàn thu trên tán lá
Trong màu tơ lụa tiếng hoa khai
Đất sẽ reo tràn cơn mưa hạ
Nghe đời tí tách ở hiên mây.
*
Thì cứ hồn nhiên trôi ly tán
Người có bao giờ thôi tha hương
Thì cứ lên đồi xem mây trắng
Máu sẽ cuồng lên nghĩa lạ thường.


Lý Thừa Nghiệp


Sunday, October 29, 2017

ĐƯỜNG LÊN DỐC














Dưới chân rừng rú, đường lên dốc
Sợi tóc rung lên gió cuối mùa
Lòng nhớ người xưa mưa từng hạt
Ẩn tàng vô lượng nét xuân thu.
*
Nắng mưa gieo lấy mùa hoang dại
Vạn pháp sôi lên lũ ấu trùng
Trong chốn hoang vu mù sương đó
Đất bùn thóc lúa cứ đơm bông.
*
Biển vẫn trôi và thuyền cứ dạt
Những đời thiếu nữ những dung nhan
Mai kia trở gió màu son nhạt
Về nhé thềm xưa nguyệt vẫn rằm.
*
Ta gọi mưa về xanh liếp cải
Đời nghiêng xuống dạ tạc vuông tròn
Trong con mắt đọng màu hoa dại
Ta thổi bông bay trắng núi rừng.


Lý Thừa Nghiệp


Saturday, October 21, 2017

MỘT BUỔI VUI CHÂN SÁO















Viễn ly viễn ly chiều nắng tắt
Rừng cây long thọ đã mù sương
Lung linh ảo hóa hề!chân tánh
Bủa khắp nhơn gian tấm lụa hồng.
*
Dựa núi nhìn quanh hề! Ba cõi
Sáu nẻo thong dong một ngã về
Và ta một buổi vui chân sáo
Ném áo qua sông chẳng nghĩ suy.
*
Mưa tan biển hiện trăng mười sáu
Áo lụa mông mênh bóng niết bàn
Nhìn ra rừng lá xanh tam bảo
Lúa chín thơm lên khói tỏa tràn.
*
Viễn ly viễn ly ngày sắp hết
Ngồi giữa đồi nương thắp lửa trời
Thì ra vạn pháp đương sinh diệt
Ta đợi em về thắp nến chơi.


Lý Thừa Nghiệp

Friday, October 13, 2017

MẤY HÀNG NGHIÊNG














Thơ tôi viết mấy hàng nghiêng
Dăm hàng tịch mịch giữa miền hư không
Bồng bềnh nắng ở trên sông
Sông trôi về biển bỏ dòng nắng tan
Lệ tôi rớt xuống hai hàng
Mang theo dục vọng chảy tràn sắc thân.
*
Thơ tôi vẽ ngọn phong thần
Theo người lên núi tìm vầng trăng xưa
Khi về trời tạnh cơn mưa
Vườn tôi đất cát vắng thưa tiếng người
Đứng ngồi bóng tạc mồ côi
Ngó quanh quất thấy hình tôi nhạt dần.

A – NAN

Mình về hỏi lại A-Nan
Trăm năm tu Phật, niết bàn nơi đâu !?
Áo khăn vẽ lấy một màu
Thuyền trôi qua biển ba đào sóng giăng
Gió nào thổi ngọn ăn năn
Trăng soi vô lượng trên căn phần người.

 Lý Thừa Nghiệp


Monday, October 2, 2017

ĐƯỜNG MÂY HỀ! KIÊU BẠT


















Giọt giọt gieo tràn trang giấy trắng
Cuối mùa dâu bể gió bâng khuâng
Tóc sẽ thơm tho mùa nhãn chín
Biển cứ bồi lên những cánh rừng.
*
Sáng nay pha nắng cùng son đỏ
Những đất chồi xưa bỗng dậy thì
Những con mắt nhớ mưa mùa hạ
Tiếng guốc còn khua với tiếng mưa.
*
Đường mây, đường mây hề! Kiêu Bạt
Nhớ bạn sầu lên khúc đoạn trường
Hồ dễ tử sinh ly rượu nhạt
Trăng sáng đồi xưa gió loạn cuồng.
*
Người về đứng ngó đời thưa thớt
Chiếc bóng nghiêng theo ngọn gió chiều
Mai kia trong chốn phù sinh đó
Khép mắt chìm theo tiếng gió reo.


Lý Thừa Nghiệp


Saturday, September 23, 2017

TRĂNG SON















Chuốt chi gấm lụa cầu kỳ
Cho hương sắc chở dậy thì gió mưa
Đường mây sóng sánh như lùa
Phải em thiếu nữ đương mùa trăng son
Con trăng đương khuyết hay tròn
Mà soi ngây ngất núi non sông hồ.

THÌNH LÌNH NHỚ RA

Một đồi mây, một biển tình
Tận nguồn mù mịt thình lình nhớ ra
Rằng ta có một sơn hà
Mênh mang thiên địa ngang qua ba đời
Mình về gát mái thảnh thơi
Bên hiên có tiếng mưa trời đang bay.


Lý Thừa Nghiệp


Saturday, September 16, 2017

NHAN SẮC NHỮNG MÙA TRĂNG

















Đầu mảy lông có hạt bụi hồng
Chứa đủ cả ba ngàn thế giới
Cứ qua sông, cớ chi nán đợi
Tiếng chèo khua động cả núi sông.
*
Trăng vẫn sáng ngàn năm da diết
Và lòng tôi vời vợi tận thiên hà
Xin chớ hỏi với tro tàn sinh diệt
Giữa nguồn cơn an lạc thiền na.
*
Từng đàn sáo bay ngang trời như huyễn
Ta ngồi đây với chén rượu muôn đời
Hương tóc cũ, chiều nay thơm hương biển
Những chân trời đỏ máu những đường môi.
*
Ngồi xuống đây và chớ nói năng
Đêm sẽ tận và ngày lên hào sảng
Hoa sẽ nở giữa lòng người vô hạn
Mặt đất này, nhan sắc những mùa trăng.


Lý Thừa Nghiệp


Sunday, September 3, 2017

MƯA MELBOURNE MƯA SÓC TRĂNG





















Đất bỗng mưa và trời cũng mưa
Cỏ cây chim chóc khóc hay cười
Mưa reo như thể từ muôn biển
Mưa xuống đồi xanh mưa bốn phương.
*
Mưa cầu quay hay mưa cầu bon
Những con mắt nhớ đến xoe tròn
Đường qua cây điệp mưa nhiều ít
Những hàng phượng đỏ, những màu son.
*
Mưa có vòng qua đất Bãi Xào
Mình về gom hết gió xôn xao
Gởi người con gái như hồ điệp
Huyễn hoặc nghe sao cũng ngọt ngào.
*
Mưa có còn mưa ở hiên trường
Những người năm cũ bỗng như sương
Trăm năm về ngở như giây phút
Tấm áo ai bay tận cuối đường.
*
Mưa đầu sông, mưa cuối sông
Mưa sa tít tắp, mưa cay nồng
Tro tàn còn ủ bao nhiêu lửa
Đời cứ trôi theo con nước ròng
*
Cù lao dung, cù lao dung
Trái tim xanh mướt đến muôn trùng
Ngày đi con mắt không nhìn lại
Sóng vỗ mà nghe lệ ngược dòng.

Lý Thừa Nghiệp

Saturday, June 10, 2017

THẢ LÁ















Thả chiếc lá cho bay về phía biển
Những bờ lau ngai ngái đất phù sa
Khi ngó lại đất trời kia như huyễn
Mộng ban sơ con nhện võng hiên nhà.
*
Thả chiếc lá cho bay vèo thiên cổ
Bình minh xanh trong mỗi trái tim người
Lòng hỏi dạ cớ chi sầu với khổ
Trường giang hề! con nước chảy mù khơi.
*
Thả hạt bụi cho chìm tan phiêu bạt
Những cánh đồng và cỏ dại mênh mông
Người có hẹn về mùa xuân mê hoặc
Cõi lòng ta mưa gió vẫn phiêu bồng.
*
Thả cho hết cuộc trầm luân sinh diệt
Khi quay về thân xác đẫm mù sương
Bàn tay vẫy về ngàn phương ly biệt
Bóng thiên thu ai gõ nhịp vô thường.


Lý Thừa Nghiệp


Friday, May 26, 2017

MẶT TRỜI VÀ NHỮNG HẠT MÁU














Mặt trời và những hạt máu
Đâu phải nghiễm nhiên mà có
Tình yêu và những mảnh trăng
Đâu phải tình cờ hiện hữu.
*
Hôn nhau đi
đâu phải mùa xuân nào cũng ấm áp
Tấm ngực trần và những cánh rừng xanh
thầm thầm biến hiện
diệt sinh.
*
Đâu dễ gì vẽ được những bình minh
những chân dung thiếu nữ
những bèo mây phiêu bạt
sự lộng lẫy của bốn mùa.
*
Dưới cội bồ đề hàng ngàn năm trước
trí tuệ bừng sáng và chứng ngộ
về tâm tánh của mỗi con người
là một vị phật.
Đích thực, mỗi con người là một vị phật.


Lý Thừa Nghiệp


Friday, May 19, 2017

QUA SÔNG
















Cơn mưa rào trắng xóa
Ngàn phương gió đổ về
Đất ngàn năm chưa tỏ
Những đời núi đam mê.
*
Vỗ tay cùng biển hát
Bát nhã hề! mây bay
Sen hồng, hương ngào ngạt
Trôi đầy trên hai vai.
*
Qua sông hề! mưa bụi
Bay trắng những đêm rằm
Ta một đời như núi
Nợ mãi những mùa trăng.
*
Qua sông hề! bồ tát
Lũ bướm vàng tung tăng
Mênh mông hề! phật pháp
Biển vẫn rền diệu âm.
*
Qua sông còn thảng thốt
Hư ảo còn lao xao
Cơn mưa nào sau chót
Vừa rơi xuống ngọt ngào.


Lý Thừa Nghiệp


Saturday, May 13, 2017

NGỢI CA PHẬT ĐẠO


























Gõ tiếng chuông rền vang khắp biển
Cả đất trời bỗng hiện toàn thân
Reo với gió từng dòng kinh nguyện
Phím đàn nào thánh thót ngàn năm.
*
Trên đỉnh núi của loài chim thứu
Bồ tát ơi, nhật nguyệt vẫn tinh ròng
Của giây phút sắc vàng thành tựu
Đêm tâm linh và sỏi đá đơm bông.
*
Có nụ cười an nhiên như thế
Cánh sen hồng hay đóa sao khuê
Và cánh cửa bình minh thiên tuế
Bỗng tuôn tràn ánh sáng đại từ bi.
*
Ngồi xuống đây dưới tàn cây Phật Đạo
Chim muôn về và rừng núi hân hoan
Này diện mục nguồn tâm tam bảo
Sắc tướng hề! lộng lẫy một vầng trăng.


Lý Thừa Nghiệp


Monday, May 1, 2017

VÀNG ĐÁ BỒI HỒI

















Lục căn ngó thấy lục trần
Đầu hai thứ tóc bần thần làm sao
Thiên Kinh chử nghĩa rạt rào
Lên đồi ngả nón đứng chào rừng thông
Xanh mênh mông, xanh mênh mông
Thấy bao nhiêu lá rơi trong nắng chiều.
*
Nghiêng vai gánh một gánh liều
Bỏ rơi thân phận làm tiều phu chơi
Cuốc lên đất đá bồi hồi
Cuốc lên vàng đá ngôn lời thậm thâm
Hứng đầy một trận mưa râm
Thơ ta sẽ rót muôn năm đó người.


Lý Thừa Nghiệp