Sunday, March 26, 2017

NHỮNG MÙA MƯA NỞ SEN ĐỒNG THÁP















Sông suối hòa tan, thơ bốc khói
Người đi mưa gió đường ngang trời
Phù sa nghi ngút đời lau sậy
Đợi một bình minh, con mắt cay.
*
Những bờ môi đọng màu son nhạt
Những đời tháng chạp những đời hoa
Những mùa mưa nở sen đồng tháp
Lừng lững trôi theo những chuyến phà.
*
Hứng bát trăng tan màu hoa cải
Gát chèo nghe gió rót hiên mây
Từng mảng trời xanh thời thơ dại
Khép mắt mà xem trăng mãn khai.
*
Khi bước lên bờ mưa trắng sông
Trời ơi, ta nhớ quá, muôn trùng
Những vì sao lạ đời hoang dã
Sẽ cháy tan tành giữa chốn không.


Lý Thừa Nghiệp

Friday, March 17, 2017

MƯA TRÊN TÓC
















Mưa trên tóc và lạnh mềm gan ruột
Những con đường hiu hắt lá thu bay
Ơi! mùa thu vạn ngàn năm trước
Lá còn rơi vàng cháy cả rừng cây.
*
Ta ngồi đây giữa vô vàn huyễn hoặc
Nụ cười nào tắt ngấm trên môi
Khi mặt đất đã xa thời trăng mật
Người với người lầm lủi mồ côi.
*
Máu đã cạn và hoàng hôn thiêm thiếp
Những con sông con suối qua đời
Con chim hót một lời vĩnh biệt
Cả cõi đời bỗng chốc mù khơi.
*
Đêm nguyệt tận trên căn phần cô độc
Núi rừng này sương lấp mưa giăng
Khi dun dế chẳng còn than khóc
Lẻ loi rơi từng tiếng dương cầm.


Lý Thừa Nghiệp


Saturday, March 4, 2017

NHAN SẮC NHỮNG MÙA TRĂNG














Đầu mảy lông có hạt bụi hồng
Chứa đủ cả ba ngàn thế giới
Cứ qua sông, cớ chi nán đợi
Tiếng chèo khua động cả núi sông.
*
Trăng vẫn sáng ngàn năm da diết
Và lòng tôi vời vợi tận thiên hà
Xin chớ hỏi với tro tàn sinh diệt
Giữa nguồn cơn an lạc thiền na.
*
Từng đàn sáo bay ngang trời như huyễn
Ta ngồi đây với chén rượu muôn đời
Hương tóc cũ, chiều nay thơm hương biển
Những chân trời đỏ máu những đường môi.
*
Ngồi xuống đây và chớ nói năng
Đêm sẽ tận và ngày lên hào sảng
Hoa sẽ nở giữa lòng người vô hạn
Mặt đất này, nhan sắc những mùa trăng.


Lý Thừa Nghiệp