Tuesday, March 20, 2018

HÍ VANG RỪNG NÚI CŨ
















Không một lời từ biệt
Con đưòng dài mồ côi
Sương giăng trắng lưng đồi
Người đi rồi, đêm trước.
*
Đất làm sao hiểu được
Những khung trời mây bay
Ai thức với đêm dài
Ngậm tăm niềm cô độc.
*
Mùa nào nghe gió lốc
Về đâu những bụi mù
Mưa có trắng thiên thu
Giữa hôn trầm mộng mị.
*
Biển xanh từ vô thỉ
Cát vàng buổi sơ khai
Đất ủ hóa hình hài
Trong miên trường sinh diệt.
*
Tâm lượng nào tha thiết
Nghe mưa đổ ngàn phương
Ngựa về không yên cương
Hí vang rừng núi cũ.

Lý Thừa Nghiệp




Monday, March 12, 2018

TẤM LƯỚI CHÂU















Giăng tấm lưới châu ngày gió lộng.
Trở gót mà xem núi bạc đầu
Nghiêng vai hứng lấy vô biên mộng
Lưng trần tầm tả tiếng mưa mau.
*
Nghĩa thâm mật bỗng tràn lan tim phổi
Con én bay ngàn dặm gọi mùa xuân
Trang giấy mỏng bồng bềnh mây hay khói
Cười với mai, hoa cúc nở như thần.
*
Đường xuống núi mù sương chưa mở ngõ
Trái tim còn vàng đọng những mùa dâu
Thì cứ đợi vầng trăng lên mười sáu
Gió phập phồng lau sậy thở lao xao.
*
Thả tấm lưới châu trùm bốn biển
Vạn tướng xanh rờn những sớm mai
Cỏ cây nhan sắc cùng chu biến
Thì cứ ngồi đây xem mưa bay.

Lý Thừa Nghiệp



Thursday, March 1, 2018

RỪNG NÚI THAM THIỀN















Ngày sẽ hết và ráng chiều huyền diệu
Ngồi đây em, xem đêm xuống nhẹ nhàng
Và sương mù sẽ tấu khúc mênh mang
Đen hay trắng cũng một màu thanh bạch.
*
Em vỉnh viễn là tình yêu thứ nhất
Bởi đất trời vời vợi tinh khôi
Lũ ong mật ngàn năm ngây ngất
Giữa núi ngàn trác tuyệt những vầng thơ.
*
Đêm sẽ hết và ngày xanh vô lượng
Công đức lành chia sẻ với hai tay
Khi hạt nước vỡ tràn trề vạn tướng
Những bàn tay điêu khắc đến mê say.
*
Trong ngấn mắt còn nguyên màu châu thổ
Cây rau răm thơm tới chín phương trời
Mùa nước nổi đồng bằng reo với lũ
Bông lục bình nở tím trái tim tôi.
*
Thì vẫn thế, hồn nhiên cô độc
Giữa sơn cùng thủy tận thiên nhiên
Tinh sương vẫn chờ muôn chim hót
Ta ngồi đây cùng rừng núi tham thiền.

Lý Thừa Nghiệp