Cứ nhồi
máu, cứ điên đảo
Thuyền cứ
trôi lạ bến xa bờ
Lớp lớp
vòng quanh con mắt bão
Con người cứ
thế, cứ lô nhô.
*
Cứ nhỏ
xuống lung linh từng giọt
Giọt mặn
nồng và giọt chua cay
Chút ấm áp đã
vù bay phiêu bạt
Sao ngồi đây
tự trói tự lưu đày.
*
Về đây em,
hẹn chiều lên thắp lửa
Bên hiên trời
biển trắng mù sương
Khép cánh
cửa và hẹn thêm dăm bữa
Mình lên đồi
đón gió thanh lương.
*
Gió sẽ thổi
vô biên vô xứ
Đường chim
bay in dấu phương nào
Thì cứ thả
dập dìu hương bông bưởi
Trôi lan tràn, thơm tận những đời sau.
Lý Thừa Nghiệp
No comments:
Post a Comment