Thursday, March 28, 2019

BÀI CA TÂY TẠNG


Em có nghe bài ca Tây Tạng
Đất rưng rưng, bông tuyết rụng mù lòa
Khi chuông mõ trầm trầm ai oán
Đất thần linh rờn rợn bóng tinh ma.
*
Em có nghe bài ca Tây-Tạng
Gió núi lùa quạnh quẽ những đền thiêng
Khi lệ chảy vào mênh mông quên lãng
Nghe điêu tàn bưng lấy vết thương riêng.
*
Núi buồn bã, núi mù sương oan nghiệt
Những con người lầm lủi lưu vong
Trời đất cũ bỗng dưng biền biệt
Con ngựa già tắt thở lúc qua sông.
*
Mời em nghe bài ca Tây-Tạng
Lửa bùng lên chấn động tận tam thiên
Người về chưa, đồi xưa trăng chưa sáng
Tâm linh hề! sừng sững đến vô biên.
*
Khi thế giới bỗng ngậm ngùi Tây-Tạng
Em vẫn ngồi thắp nến với đêm sâu
Tăm tối vây quanh chập chùng mê sãng
Em vẫn ngồi và hát với trăng sao.

Lý Thừa Nghiệp




Friday, March 22, 2019

CĂN NHÀ



















Khi ra đi
Cần chi cài then đóng cửa
Căn nhà tứ đại giai không.
*
Khi đến đây
Thì cứ vào nương tựa
Đời này hay những đời sau
Nhớ thắp lên chút lửa
Tặng cho mùa đông
Hay tặng những nhánh bông
Khi mùa xuân về trước ngõ.
*
Khi ra đi hay khi trở lại
Thì căn nhà vẫn còn nguyên đấy
Chẳng hề mất mát hư hao
Vẫn ngọt ngào thềm đất phù sa
Ngọt ngào hương lúa xạ
Căn nhà vẫn đong đầy gấm vóc
Đong đầy nắng mưa.
*
Hãy bước vào đi em
Thong dong tự tại
Ngồi xuống đây em
An nhiên vô ngại
Tụng một thời Kinh hay quán chiếu tham thiền
Thì cứ tùy duyên
Vào ra thong thả
Đến hay đi, căn nhà này vẫn thế
Cứ quay vòng xuân hạ thu đông
Sao gọi là sinh, sao gọi là tử
Khi tâm người rỗng lặng trống không.

Lý Thừa Nghiệp



Friday, March 15, 2019

ĐẤT THẢN NHIÊN

















Đất thản nhiên và núi thản nhiên
Tâm người trải bạc tận tam thiên
Hoa khai từ thuở ngàn thu trước
Hạt thóc xanh nguyên mộng thánh hiền.
*
Vô lượng thọ hề! vô lượng tâm
Một màu trăng sáng cả sơn lâm
Hoàng oanh về đậu cành thiên trúc
Nhả xuống ngàn dâu khúc nhạc trầm.
*
Có phải mùa xuân nên mưa hoa
Đồi nương vang mãi tiếng Di Đà
Rừng xanh như thể từ muôn kiếp
Chày kình từng nhịp, tát bà ha.
*
Bạn lữ ta hề! mây thanh lương
Trời trong êm ả lạ thường
Những con mắt ngó chừng như hỏi
Những đường son đỏ, những đường hương.
*
Những tầng mây trắng, những bàn tay
Ba ngàn thế giới ở ngang mày
Chia nhau thọ mạng ngàn lao nhọc
Vạn pháp mờ theo én nhạn bay.
*
Từng chiếc bè lau trôi mênh mang
Trường giang lất phất mộng kê vàng
Sông xanh ngăn ngắt như châu ngọc
Hốt ánh trăng tràn vô lượng quang.

Lý Thừa Nghiệp




Tuesday, March 12, 2019

QUÁ GIANG





















Những trái bơ không còn xanh nữa
Cây thông già bỗng trút lá, chung thân
Con mắt thiên văn con mắt lửa
Đốt người hóa thạch tự ngàn năm.
*
Những chùm nho chín đầy tay áo
Người mang đi không hẹn lúc quay về
Biển đã chết và im lìm giông bão
Ta ngồi đây mơ mãi cuộc chia ly.
*
Thì cứ vẽ từng đường hương sắc
Của bốn mùa lũ lượt sang trang
Của ánh mắt hoang vu mù bạc
Xin quá giang một chuyến phai tàn.
*
Ta đã thấy những mùa lúa chín
Chẳng một ai gồng gánh mang về
Bầy cá chết trên dòng sông rộng
Và mỗi ngày chết một bình minh.

Lý Thừa Nghiệp



Saturday, March 9, 2019

DƯƠNG CẦM





















Nghe rơi từng tiếng dương cầm
Tiếng vang thảng thốt, tiếng ngầm xót xa
Âm thầm theo tiếng mưa qua
Chuyến xe độc mã bụi pha đầm đìa
Trôi đi từ buổi chia lìa
Con trăng đã khuyết nẻo về mù sương.
*
Này tâm cảnh này đồi nương
Ngàn thu lá rụng về phương trời nào
Có rơi về cõi chiêm bao
Tôi gieo một niệm rơi vào biển xưa
Mơ màng từng tiếng sóng đưa
Bốn phương dấy động cơn mưa dương cầm.

Lý Thừa Nghiệp




Friday, March 1, 2019


PHIÊU BỒNG THÁNG GIÊNG



















Một đồng lúa một dòng sông
Thơ tôi tháng chạp phiêu bồng tháng giêng
Ai ngồi kẻ một hàng nghiêng
Phổ thơ thành nhạc bên hiên gió lùa
Mùa xuân hay tiếng chuông chùa
Đã vang từ thuở giao mùa tịch liêu.
*
Lên đồi đón tết nguyên tiêu
Thấy muôn năm vẫn mỹ miều sắc hương
Thân tâm xanh một con đường
Và tôi bái khắp mười phương Phật trời
Từng đàn én liệng thảnh thơi
Lung linh hoa nở sư ngồi khai Kinh.

Lý Thừa Nghiệp