Wednesday, June 17, 2020

MỘT BUỔI VUI CHÂN SÁO




Viễn ly viễn ly chiều nắngtắt
Rừng cây long thọ đã mù sương
Lung linh ảo hóa hề!chân tánh
Bủa khắp nhơn gian tấm lụa hồng.
*
Dựa núi nhìn quanh hề! ba cõi
Sáu nẻo thong dong một ngã về
Và ta một buổi vui chân sáo
Ném áo qua song chẳng nghĩ suy.
*
Mưa tan biển hiện trăng mười sáu
Áo lụa mông mênh bóng niết bàn
Nhìn ra rừng lá xanh tam bảo
Lúa chín thơm lên khói tỏa tràn.
*
Viễn ly viễn ly ngày sắp hết
Ngồi giữa đồi nương thắp lửa trời
Thì ra vạn pháp đương sinh diệt
Ta đợi em về thắp nến chơi.

Thừa Nghiệp



MỘT DÒNG TRÔI NGÂY NGẤT




















Thơm chút nắng son hồng buổi sáng
Gió hiu hiu, gió bỗng ghé môi vào
Hương ngan ngát đất trời kia lãng mạng
Lòng bỗng hiền óng ả nắng thanh tao.
*
Núi sẽ đứng ngàn năm reo với gió
Đợi em về mặc áo biển xanh
Chơi cút bắt cùng mây trời muôn thủa
Của chút tình chân đất tuổi thần tiên.
*
Nhìn xem từng lớp trôi thành đất
Con nước chiều chưa biết sẽ về đâu
Thì cứ thả một dòng trôi ngây ngất
Mai lên bờ mộng mị với chiêm bao.
*
Mưa hay bụi cũng một màu u nhã
Người với người chớp mắt chia tay
Đi hay ở cũng một trường vô ngã
Cây bút chì đương vẽ nắng cùng mây.

Lý Thừa Nghiệp




KHÚC PHƯỢNG HOÀNG







MƯA ĐÊM QUA