Trang thơ Lý Thừa Nghiệp
Saturday, December 9, 2023
SINH TRỤ HOẠI DIỆT
Từ ta một giọt máu
hồng
Hóa sinh lớn dậy
giữa dòng đời trôi
Cỏ vàng lạnh hạt
sương rơi
Khoảnh thân mộng
đó bên trời lao xao
Chén cay đắng,
chén ngọt ngào
Chén điêu đứng
cạn, cơn đau mệt nhừ.
*
Rồi như một nhánh
sông khô
Dăng tay ta níu
mấy bờ quạnh hiu
Lạc loài dăm tiếng
chim kêu
Ngó quanh chỉ thấy
bóng chiều giăng giăng
Ô-hay! có một màu
trăng
Long lanh như hạt
sương tan bên trời.
*
Trong màu lụa
trắng tinh khôi
Hồi sinh muôn hạt
trên đồi xuân xanh
Từ trong vô lượng
đất lành
Dậy lên sắc tướng
âm thanh chập chùng
Cuộc sinh tử đó
khôn cùng
Mênh mang nhân
ảnh, bụi hồng mù bay.
Lý Thừa Nghiệp
BÁT NGÁT MƯA
Ôi dào dạt ôi bát ngát mưa
Mưa mùa thu hay mưa
mùa hạ
Lòng ta thì đang mưa
tháng chạp
Mưa đầm đìa vầng trán
quê hương
Ôi trái tim ta hun
hút những ngả đường trùng trùng bào ảnh
Muôn vạn lần chết dưới
hiên mưa.
Mưa dập dìu cuộc tình
Cuộc tình chớp mắt cuộc
tình cửa sổ
Cuộc tình cỗng trường
hoa phượng
Rơi theo
từng vạt áo mù sương.
Trần gian ung thư trần
gian hoang dại
Thì vẫn cứ yêu đến giọt
máu sau cùng.
Dù sao thì cũng sẽ bạc
đầu
Sẽ đổ nhào
Sẽ ngủ chung với đất
Chỉ còn mộng mị trỗi
dậy đơm bông
Giữa mù lòa sương lan
tỏa.
Sao mai mọc dưới chân
ngài thánh tăng Milarepa
Sau bao ngày cô đơn
đói khát
Thiền định trên tảng
đá trơ xương
Vừa đón lấy như lai
tàng bằng trái tim bồ tát
Đem chia cho từng bầy
chim rừng từng chùm mây phiêu bạt.
Ngàn thu chớp mắt
Hớp một hớp sương
Giũ áo đất trời cất lời
ru thống thiết
Của tấc lòng thâm tạ
phật pháp tăng.
Trên ngọn đồi tà
dương lâm đồng
Hòa thượng Từ Thông
trăm tuổi
Vẫn không ngừng thuyết
chứng đạo ca
Trái tim vẫn không ngừng
chói sáng.
Xin hãy yêu thương từng
hạt bụi
Có mẹ cha và có bạn
bè
Trong từng ngọn cỏ
Có thân tâm người xưa
Dệt từng khúc ca dệt
từng tiếng khóc.
Bỗng theo chân mục đồng
về nhặt thóc đêm qua
Trong khu rừng muối mặn.
Sự bội bạc sự thờ ơ
Làm cánh rừng sụp đổ
Chỉ còn nhánh lan lẻ
loi
Nỗi lẻ loi lan tỏa khắp
thái hư hằng sa giới.
Gió vẫn thổi trên đồi
xanh
Gió samatha lùa theo
gió thiền na
Vạn pháp sinh ra nhìn
nhau bông bí nở
Giữa bầu trời hoa tạng
trong sáng đại từ bi.
Lý Thừa Nghiệp
Friday, December 8, 2023
SÓC TRĂNG MELBOURNE
Ngồi đây anh ngồi đây
em
cà phê đại cát cà phê
city
ôi cô gái cần thơ
mang trái tim rừng đước
chân tóc xanh tận mấy
cánh đồng.
Mưa suốt con đường về
Sóc trăng rơi tràn ngọc
bích
vàng lên mấy nhánh
sông.
nở đi những nụ hồng
ngàn sau ngồi thương
tiếc.
Người nhớ người mù mịt
từng cuộc tình quá vãng
bay theo bầy sẻ trắng
từng chặng đường khổ
đế từng chặng đường chết tiệt.
Sáng nay lòng sen sớm
trôi đi với sương
ngàn.
Sóc trăng muôn năm nữa
vẫn là cuộc mưa râm
vẫn bàn tay ơn nghĩa
vẫn là buổi chào đời.
Đứng trên đầu núi cao
tạ ơn cả địa cầu
melbourne trôi ngang
cửa
chỉ là những câu thơ
vừa chiêm bao vừa bốc
khói.
Lý Thừa Nghiệp
DĨA XÀ LÁCH SON
Đất nước gió lửa
trộn thành dĩa xà
lách son
trộn thành bát canh
rau ngót
trộn thành xuân hạ
thu đông.
và bàn tay mưa lũ
dệt thành giọt lệ
ngàn khơi.
Về chưa bầy cò trắng
chiêm ngưỡng cánh rừng
xưa
tạ ơn đời mưa nắng
còn tạc nẽo đại thừa.
Đất nước gió lửa
pha thành chén trà
xanh
pha thành trang giấy
trắng
thấm từng giọt từ
tâm.
Chờ sương tan xuống
núi
mang theo mảnh trăng vàng
chờ sương tan xuống
chợ
ngồi tụng kinh kim
cang.
Muôn phương hề! chi đạo
về nghe trời mưa bão
hiên chùa dư tấm áo
che mát cả bến bờ.
Lý Thừa Nghiệp
Friday, May 26, 2023
ĐẤT TRỔ BÔNG
Có những dòng sông trôi đi mãi
Em của ta hề! như mây bay
Và những bài thơ không chép lại
Chỉ còn hương tóc ngát trên vai.
*
Có những hàng cây chờ mưa gió
Những cuộc đời xưa cũng não nùng
Xin chớ vì ta mà lệ nhỏ
Cứ xuống thuyền và cứ qua sông.
*
Bạn lữ một thời như gan ruột
Bỗng chốc chiều nay theo lá rơi
Thần kinh từng sợi mây hay khói
Lãng đãng như sương đến nhạt hòa.
*
Sáng nay theo gió cùng trôi dạt
Người ở bên đồi với nắng thơm
Dường như cây lá cùng reo hát
Một khúc sông xanh bỗng xuống dòng.
*
Mây đùa áo lụa bay từng lớp
Trời đất trong veo cả cõi lòng
Hồn nhiên mà chứng duyên tan hợp
Gõ nhịp cho đều, đất trổ bông.
Lý Thừa Nghiệp
NÀO KHÁC RỪNG XANH
Đâu có buổi sáng nào giống buổi sáng nào
Mỗi cốc trà chứa đủ sông ngòi mưa bão
Mỗi cơn mưa chứa dược thảo hương rừng.
Và những đứa bé lớn lên
Chờ bốc hơi trên càn thác bà thành.
Biển nào khác rừng xanh
Đám bọt trắng hồi xuân khiêu vũ trên nóc nhà mồ
nhền nhện một phen nguyền rủa
những cụm mây nhíu mày bay qua.
Chế độ bùa ngãi
chờ ném vào hầm sâu
Những cây sậy những con người
càng già càng tồi tệ.
Chuông nhà thờ đổ liên hồi
bầy cá rô tử nạn đêm trước
chuông chùa lan xa
u u mịch mịch.
Hỏi em thơ về mùa xuân thứ nhứt
áo còn thơm cả lòng phố xưa
thơm đêm cổ kính giao thừa
nơi mẹ thắp nỗi buồn vào mỗi tối ba mươi.
Hỏi chi mùa xuân còn hay mất
Đám én treo ngược đầu lên nóc chợ
nhớ chiến trường nhớ trùng dương xưa.
Lý
Thừa Nghiệp
DƯỚI MỘT CỘI TÙNG
Thức
mây lớp lớp ba đào
Mở
con mắt ngó chạm màu thượng thiên
Người
đi trút lá tang điền
Khói
sương ai thở trôi nghiêng đất trời
Cầm
bằng tàn một cuộc chơi
Bóng
con hạc trắng về nơi muôn trùng
*
Sáng
nay duới một cội tùng
Tôi
đem thơ rót bên dòng sông xưa
Đất
trời hương lửa đong đưa
Thấy
muôn năm cũ cơn mưa chưa tàn
Đá
vàng đậm nhạt trái ngang
Tôi
đem thơ thả hàng hàng trôi đi.
*
Mai
này trong cuộc thiên di
Có
tôi nán đợi là khi nhớ người
Núi
rừng một bận ngu ngơ
Ngó
nhau cây lá bỗng mờ mịt tâm
Đàn
ai nhấn nốt nhạc trầm
Biển
tôi lau sậy ngầm ngầm trôi đi.
Lý Thừa Nghiệp
HẠT BỤI HỒNG
Đầu mảy lông có hạt bụi hồng
Chứa đủ cả ba ngàn thế giới
Cứ qua sông, cớ chi nán đợi
Tiếng chèo khua động cả núi sông.
*
Trăng vẫn sáng ngàn năm da diết
Và lòng tôi vời vợi tận thiên hà
Xin chớ hỏi với tro tàn sinh diệt
Giữa nguồn cơn an lạc thiền na.
*
Từng đàn sáo bay ngang trời như huyễn
Ta ngồi đây với chén rượu muôn đời
Hương tóc cũ, chiều nay thơm hương biển
Những chân trời đỏ máu những đường môi.
*
Ngồi xuống đây và chớ nói năng
Đêm sẽ tận và ngày lên hào sảng
Hoa sẽ nở giữa lòng người vô hạn
Mặt đất này, nhan sắc những mùa trăng.
Lý Thừa Nghiệp
Sunday, January 29, 2023
CÁNH ĐỒNG CỎ DẠI
Ta vẫn đi
trên những cánh đồng
những cánh
đồng ngút ngàn cỏ dại
ngút ngàn
thị phi nhơn ngã
tự thân cày bừa từng luống đất
từng đường
cày phiền não vỡ tung
từng gân
mạch tanh nồng
lật ngửa từng hóc hang rắn rít
lũ muổi
mòng vo ve
chực chờ
hút máu.
*
Những cánh
rừng ngún cháy tham sân si
lũ chồn cáo
hùm beo
ma mị hung hăng tác quái
lũ ngựa
trời bất kham
giữa lau sậy
gươm đao thác loạn
vun vẫy máu
đào.
*
Khi cánh
rừng không còn gió bão
Lão nông phu
xưa
Chầm chậm
đường kim chỉ
Khâu lại vết
thương tâm.
Lý Thừa Nghiệp
ĐƯỜNG LÊN DỐC
Dưới chân
rừng rú, đường lên dốc
Sợi tóc rung
lên gió cuối mùa
Lòng nhớ
người xưa mưa từng hạt
Ẩn tàng vô
lượng nét xuân thu.
*
Nắng mưa gieo
lấy mùa hoang dại
Vạn pháp sôi
lên lũ ấu trùng
Trong chốn
hoang vu mù sương đó
Đất bùn
thóc lúa cứ đơm bông.
*
Biển vẫn
trôi và thuyền cứ dạt
Những đời
thiếu nữ những dung nhan
Mai kia trở
gió màu son nhạt
Về nhé thềm
xưa nguyệt vẫn rằm.
*
Ta gọi mưa
về xanh liếp cải
Đời nghiêng
xuống dạ tạc vuông tròn
Trong con mắt
đọng màu hoa dại
Gió thổi bông
bay trắng núi rừng.
Lý Thừa Nghiệp