Friday, May 26, 2023
ĐẤT TRỔ BÔNG
Có những dòng sông trôi đi mãi
Em của ta hề! như mây bay
Và những bài thơ không chép lại
Chỉ còn hương tóc ngát trên vai.
*
Có những hàng cây chờ mưa gió
Những cuộc đời xưa cũng não nùng
Xin chớ vì ta mà lệ nhỏ
Cứ xuống thuyền và cứ qua sông.
*
Bạn lữ một thời như gan ruột
Bỗng chốc chiều nay theo lá rơi
Thần kinh từng sợi mây hay khói
Lãng đãng như sương đến nhạt hòa.
*
Sáng nay theo gió cùng trôi dạt
Người ở bên đồi với nắng thơm
Dường như cây lá cùng reo hát
Một khúc sông xanh bỗng xuống dòng.
*
Mây đùa áo lụa bay từng lớp
Trời đất trong veo cả cõi lòng
Hồn nhiên mà chứng duyên tan hợp
Gõ nhịp cho đều, đất trổ bông.
Lý Thừa Nghiệp
NÀO KHÁC RỪNG XANH
Đâu có buổi sáng nào giống buổi sáng nào
Mỗi cốc trà chứa đủ sông ngòi mưa bão
Mỗi cơn mưa chứa dược thảo hương rừng.
Và những đứa bé lớn lên
Chờ bốc hơi trên càn thác bà thành.
Biển nào khác rừng xanh
Đám bọt trắng hồi xuân khiêu vũ trên nóc nhà mồ
nhền nhện một phen nguyền rủa
những cụm mây nhíu mày bay qua.
Chế độ bùa ngãi
chờ ném vào hầm sâu
Những cây sậy những con người
càng già càng tồi tệ.
Chuông nhà thờ đổ liên hồi
bầy cá rô tử nạn đêm trước
chuông chùa lan xa
u u mịch mịch.
Hỏi em thơ về mùa xuân thứ nhứt
áo còn thơm cả lòng phố xưa
thơm đêm cổ kính giao thừa
nơi mẹ thắp nỗi buồn vào mỗi tối ba mươi.
Hỏi chi mùa xuân còn hay mất
Đám én treo ngược đầu lên nóc chợ
nhớ chiến trường nhớ trùng dương xưa.
Lý
Thừa Nghiệp
DƯỚI MỘT CỘI TÙNG
Thức
mây lớp lớp ba đào
Mở
con mắt ngó chạm màu thượng thiên
Người
đi trút lá tang điền
Khói
sương ai thở trôi nghiêng đất trời
Cầm
bằng tàn một cuộc chơi
Bóng
con hạc trắng về nơi muôn trùng
*
Sáng
nay duới một cội tùng
Tôi
đem thơ rót bên dòng sông xưa
Đất
trời hương lửa đong đưa
Thấy
muôn năm cũ cơn mưa chưa tàn
Đá
vàng đậm nhạt trái ngang
Tôi
đem thơ thả hàng hàng trôi đi.
*
Mai
này trong cuộc thiên di
Có
tôi nán đợi là khi nhớ người
Núi
rừng một bận ngu ngơ
Ngó
nhau cây lá bỗng mờ mịt tâm
Đàn
ai nhấn nốt nhạc trầm
Biển
tôi lau sậy ngầm ngầm trôi đi.
Lý Thừa Nghiệp
HẠT BỤI HỒNG
Đầu mảy lông có hạt bụi hồng
Chứa đủ cả ba ngàn thế giới
Cứ qua sông, cớ chi nán đợi
Tiếng chèo khua động cả núi sông.
*
Trăng vẫn sáng ngàn năm da diết
Và lòng tôi vời vợi tận thiên hà
Xin chớ hỏi với tro tàn sinh diệt
Giữa nguồn cơn an lạc thiền na.
*
Từng đàn sáo bay ngang trời như huyễn
Ta ngồi đây với chén rượu muôn đời
Hương tóc cũ, chiều nay thơm hương biển
Những chân trời đỏ máu những đường môi.
*
Ngồi xuống đây và chớ nói năng
Đêm sẽ tận và ngày lên hào sảng
Hoa sẽ nở giữa lòng người vô hạn
Mặt đất này, nhan sắc những mùa trăng.
Lý Thừa Nghiệp