Thơ THƯƠNG TỬ TÂM
MƯA ĐƯA EM VỀ ĐÂU
*gởi Nguyên Nghĩa(Canada)
mưa em về khóc một mình
giọt trên thân tội nghiệp tình duyên anh
cuối đêm còn vỗ ngọt lành
mà anh người muộn mai đành đưa em
còn giọt nào xuống gối đêm
chiếu chăn nhớ mắt người lên tường dài
mưa tôi về một bóng tôi
áo che thui thủi bước ngồi bước đi
cuộc tình suông nhớ làm gì
không em cũng ghế cũng ly rót mời
uống đi mình quán không người
mưa ngoài chưa tạnh đành rời nhau sao
mưa em về lạc dòng nào
theo con nước rút em vào biển xa
sóng bạc đầu vỗ tóc ca
khúc tình si nước mắt sa một đời.
THƯƠNG TỬ TÂM
Thơ THƯƠNG TỬ TÂM
MƯA ĐƯA EM VỀ ĐÂU
*gởi Nguyên Nghĩa(Canada)
mưa em về khóc một mình
giọt trên thân tội nghiệp tình duyên anh
cuối đêm còn vỗ ngọt lành
mà anh người muộn mai đành đưa em
còn giọt nào xuống gối đêm
chiếu chăn nhớ mắt người lên tường dài
mưa tôi về một bóng tôi
áo che thui thủi bước ngồi bước đi
cuộc tình suông nhớ làm gì
không em cũng ghế cũng ly rót mời
uống đi mình quán không người
mưa ngoài chưa tạnh đành rời nhau sao
mưa em về lạc dòng nào
theo con nước rút em vào biển xa
sóng bạc đầu vỗ tóc ca
khúc tình si nước mắt sa một đời.
THƯƠNG TỬ TÂM
Dụi mắt
Đám bụi theo luồng gió,
Thổi về hướng đời em,
Những áp lực êm êm,
Chờ xoay quanh em đó...
Bâng quơ nhìn sao ngã,
Ta muốn tựa vào nhau,
Nhưng lòng chợt đáu đau,
Trông đầu ghềnh sóng bạc.
Ta một đời trôi dạt,
Từ biết níu phao bơi,
Theo tháng năm đổi dời,
Bao lần chân đây đó.
Em đương thời son trẻ,
Sức sống quyện đam mê,
Được chìu chuộng vỗ về,
Đôi môi hồng xinh xắn.
Đám bụi còn quanh quẩn,
Như muốn cuốn em đi,
Xa vắng bóng xuân thì,
Ta quay ngang dụi mắt.
PHÙ
SA LỘC
MÁI NHÀ TÔI
Cái mùa nắng mái nhà ta
Ban đêm thấy ánh sao và trăng soi
Ngọn gió hẻm rất hiến hoi
Cũng theo lối đó vào chơi chí tình
Cái mùa mưa mái nhà mình
Ngày đêm cũng vẫn sập sình vậy thôi
Hễ trời sùi sụt giọt rơi
Thì lênh láng nước - Biển khơi trong nhà
Con yêu quên mẹ quên cha
Thuyền lớn thuyền nhỏ, ái chà, cứ đua
Trời mưa - trời mua - trời mưa
Mát chân đi lại - Bếp lò lạnh tanh
Dẫu buồn mặt chẳng vết nhăn
Thản nhiên sống - Bởi quá quen mất rồi
Em cười – Thơ viết lơi khơi
Vá sao nổi – Mái nhà ơi – Mái nhà!
***
Nguyên Nghĩa
ĐÔI KHI CHỈ MỘT ĐIỀU ĐƠN GIẢN
Đôi khi chỉ một điều đơn giản
đêm nay ta sẽ lên giường sớm
may ra mộng tới kịp giao thừa
trong vô thức vẽ vời giấc mộng
ngoài bốn mươi thèm được trẻ thơ...
sẽ gặp mẹ trước thềm năm mới
với nến hương thắp giữa đất trời
mẹ vốn có bao điều van vái
từ con xa lời nguyện thêm dài.
sẽ gặp cha trước giờ mai nở
chờ sang canh xem nụ ra hoa
trà thơm ngát đựng trong bình cổ
thú thanh tao cha mất bao giờ?
sẽ gặp chính ta đêm trừ tịch
lòng phẳng phiu như nếp áo quần
môi thuở ấy nụ cười óng mượt
héo khô dần sau mỗi bại vong.
sẽ gặp mái gia đình khi trước
vẫn đoàn viên như buổi thanh bình
ta – kẻ sống mang hồn tưởng tiếc
tội nghiệp người đãng trí mau quên.
đêm nay ta muốn vùi trong mộng
giấc mộng thường thôi rất nhỏ nhoi
đôi khi chỉ một điều đơn giản
đủ làm nên hạnh phúc cho người.
Dục Mỹ 1972
ngóng theo hướng núi lên trời
Nguyên Nghĩa
đêm nay ta sẽ lên giường sớm
may ra mộng tới kịp giao thừa
trong vô thức vẽ vời giấc mộng
ngoài bốn mươi thèm được trẻ thơ...
sẽ gặp mẹ trước thềm năm mới
với nến hương thắp giữa đất trời
mẹ vốn có bao điều van vái
từ con xa lời nguyện thêm dài.
sẽ gặp cha trước giờ mai nở
chờ sang canh xem nụ ra hoa
trà thơm ngát đựng trong bình cổ
thú thanh tao cha mất bao giờ?
sẽ gặp chính ta đêm trừ tịch
lòng phẳng phiu như nếp áo quần
môi thuở ấy nụ cười óng mượt
héo khô dần sau mỗi bại vong.
sẽ gặp mái gia đình khi trước
vẫn đoàn viên như buổi thanh bình
ta – kẻ sống mang hồn tưởng tiếc
tội nghiệp người đãng trí mau quên.
đêm nay ta muốn vùi trong mộng
giấc mộng thường thôi rất nhỏ nhoi
đôi khi chỉ một điều đơn giản
đủ làm nên hạnh phúc cho người.
NGUYÊN NGHĨA
chiều ra chờ gió ngoài sân
biết bao lâu gió không màng ghé chơingóng theo hướng núi lên trời
mây che tầm mắt khuất người Vọng Phu
tôi đi tản bộ qua cầu
nghe con suối chảy dưới sâu mát đầm
Buôn Sim cái xóm nhà sàn
Dục Mỹ quán xá ven đường di quân
ngậm thìa nước đá mát răng
trên ly phản chiếu bóng hồng nhà ai
thời trai trẻ ghé nơi này
ở năm sáu tháng rồi đi biệt mù
cái đời trận mạc về đâu
nhiều khi nhớ lại tưởng như quê nhà
xưa nay nghe Cọp Khánh Hòa
thêm Ma Bình Thuận, vậy mà sợ đâu...
Cám ơn thi sĩ Lý Thừa Nghiệp lập trang Blog lưu giữ những tác phẩm không thể để bị mai một...
ReplyDeleteLần đầu tiên vào trang thơ cũa anh lòng nghe ngút ngàn là lạ ...
ReplyDeleteVấn vương những kỷ niệm HD 61-68 ngày đời còn nhỏ nhưng bây giờ thì nhỏ lệ nhớ ngày xưa .....
Noel 2016