Sunday, January 29, 2023

CÁNH ĐỒNG CỎ DẠI


 










Ta vẫn đi trên những cánh đồng

những cánh đồng ngút ngàn cỏ dại

ngút ngàn thị phi nhơn ngã

tự thân cày bừa từng luống đất

từng đường cày phiền não vỡ tung

từng gân mạch tanh nồng

lật ngửa từng hóc hang rắn rít

lũ muổi mòng vo ve

chực chờ hút máu.

*

Những cánh rừng ngún cháy tham sân si

lũ chồn cáo hùm beo

ma mị hung hăng tác quái

lũ ngựa trời bất kham

giữa lau sậy gươm đao thác loạn

vun vẫy máu đào.

*

Khi cánh rừng không còn gió bão

Lão nông phu xưa

Chầm chậm đường kim chỉ

Khâu lại vết thương tâm.

 

Lý Thừa Nghiệp



ĐƯỜNG LÊN DỐC

 










Dưới chân rừng rú, đường lên dốc

Sợi tóc rung lên gió cuối mùa

Lòng nhớ người xưa mưa từng hạt

Ẩn tàng vô lượng nét xuân thu.

*

Nắng mưa gieo lấy mùa hoang dại

Vạn pháp sôi lên lũ ấu trùng

Trong chốn hoang vu mù sương đó

Đất bùn thóc lúa cứ đơm bông.

*

Biển vẫn trôi và thuyền cứ dạt

Những đời thiếu nữ những dung nhan

Mai kia trở gió màu son nhạt

Về nhé thềm xưa nguyệt vẫn rằm.

*

Ta gọi mưa về xanh liếp cải

Đời nghiêng xuống dạ tạc vuông tròn

Trong con mắt đọng màu hoa dại

Gió thổi bông bay trắng núi rừng.

 

Lý Thừa Nghiệp



 


MAI XUỐNG NÚI


 



















Mai xuống núi hỏi đường xa hay ngắn

Nhà của em trồng mấy luống hoa vàng

Khi ta về con nước lớn mênh mang

Khi tách bến, con đò đưa mấy độ.

*

Ta thương lắm những cơn mưa châu thổ

Những vườn hoa sẽ vĩnh viễn xuân thì

Qua nhà người con gái tuổi vu quy

Hai tay khép một vầng trăng mười sáu.

*

Trời đất kia ngàn năm còn thơm thảo

Cho mực nồng hoa phấn đẫm son tươi

Khi ta đi sen búp nở quanh người

Chơi cút bắt mùa xuân hay mùa hạ.

*

Khi bước xuống giữa hai hàng cây lá

Biển rừng ơi! trăng óng ánh lạ thường

Ở nơi này mà lòng tận muôn phương

Nghe ngan ngát mùi hương trầm thiên tích.

*

Và có lúc hồn xanh như ngọc bích

Cả núi đồi bừng tỉnh khúc hồi sinh

Những con nai đang náo nức tỏ tình

Hoa sẽ nở bốn mùa như thế đó.


Lý Thừa Nghiệp