Nắng vàng lên, nắng rất thơm
Lòng ta từng táng lá xanh rờn
Bạch hạc còn bay vòng thiên cổ
Khách về nhấp nốt chén vàng son.
*
Ngồi xuống đây và gọi gió lên
Sẽ nghe ngan ngát cả hưong đèn
Thềm xưa áo lụa còn xanh mãi
Đàn sáo về quanh sân thủy tiên.
*
Nghệ sĩ hề! con nước dâng
Vỗ sóng mà ca khúc phù trầm
Trường giang gõ nhịp thơ đề án
Tinh huyết ai gieo nốt nhạc thần.
*
Có phải đương mùa hoa hướng dương
Nên chi hoa cúc nở hoang đường
Người xa như thể mây đầu núi
Và gió bao giờ thôi ly hương.
*
Ly hương cây cải mọc trên đồi
Hoa đốm lưng trời, hoa đốm rơi
Bỗng dưng vỡ lẽ ngàn phương mộng
Vạn pháp cùng chia một nụ cười.
Lý Thừa Nghiệp