Saturday, November 20, 2021






 

MUỐI SẼ TAN

 

Muối sẽ tan và tóc sẽ bạc

Này em nhan sắc sẽ điêu tàn

Chớp mắt mà xem lòng sẽ khác

Cây lá nhìn nhau rụng bạt ngàn.

*

Tình ta như thể là sương cỏ

Bỗng chốc rơi vèo không tiếc thương

Thân vẫn là thân vô xứ

Nắm đất sinh sôi đến dị thường.

*

Ta vẫn ngồi đây như cát bụi

Buồn vui thưa thớt tiếng dương cầm

Ta vẫn ngồi đây bên chân núi

Thì thầm kể lể chuyện ngàn năm.

*

Có phải mùa xuân hay mùa hạ

Đã về gõ cửa một đêm mưa

Chứng tâm con nước tràn vô ngã

Vạn pháp lung linh nghĩa thượng thừa.

*

Ta về phơi áo trăng mười sáu

Vỗ sóng nghe rền cả núi sông

Thả chiếc bè không trôi vô đạo

Tự tại mà trông nước lớn ròng.

Lý Thừa Nghiệp



NGÀN DẶM TRỜI XANH

 

Lần lượt bạn thân cứ lìa đời

Không phải mùa thu sao lá rơi

Ly khách chẳng cần bàn tay vẫy

Cớ gì sóng vỗ tận ngàn khơi.

*

Thì ra tất cả đều ly biệt

Tất cả đều như tiếng thở dài

Máu tim một bửa rồi khô kiệt

Bàn tay hờ hững chẳng buồn lay.

*

Lòng bỗng nghiêng chìm, bỗng thổn thức

Bạn nằm khép mắt nhớ gì không

Quay đi bỏ lại ngàn oan khuất

Gió sẽ tràn lên sẽ phiêu bồng.

*

Thì cứ rồ ga, cứ phi mã

Bên kia rừng núi hề! hư không

Quê nhà yên ả hề! vô ngã

Ngàn dặm trời xanh mây mênh mông.

*

Thì cứ hồn nhiên mà đánh giấc

Đất trời phút chốc sẽ mù sương

Mười phương lau sậy hề! vô sắc

Tâm huyết chia chung một cội nguồn.

Lý Thừa Nghiệp