Friday, May 26, 2017

MẶT TRỜI VÀ NHỮNG HẠT MÁU














Mặt trời và những hạt máu
Đâu phải nghiễm nhiên mà có
Tình yêu và những mảnh trăng
Đâu phải tình cờ hiện hữu.
*
Hôn nhau đi
đâu phải mùa xuân nào cũng ấm áp
Tấm ngực trần và những cánh rừng xanh
thầm thầm biến hiện
diệt sinh.
*
Đâu dễ gì vẽ được những bình minh
những chân dung thiếu nữ
những bèo mây phiêu bạt
sự lộng lẫy của bốn mùa.
*
Dưới cội bồ đề hàng ngàn năm trước
trí tuệ bừng sáng và chứng ngộ
về tâm tánh của mỗi con người
là một vị phật.
Đích thực, mỗi con người là một vị phật.


Lý Thừa Nghiệp


Friday, May 19, 2017

QUA SÔNG
















Cơn mưa rào trắng xóa
Ngàn phương gió đổ về
Đất ngàn năm chưa tỏ
Những đời núi đam mê.
*
Vỗ tay cùng biển hát
Bát nhã hề! mây bay
Sen hồng, hương ngào ngạt
Trôi đầy trên hai vai.
*
Qua sông hề! mưa bụi
Bay trắng những đêm rằm
Ta một đời như núi
Nợ mãi những mùa trăng.
*
Qua sông hề! bồ tát
Lũ bướm vàng tung tăng
Mênh mông hề! phật pháp
Biển vẫn rền diệu âm.
*
Qua sông còn thảng thốt
Hư ảo còn lao xao
Cơn mưa nào sau chót
Vừa rơi xuống ngọt ngào.


Lý Thừa Nghiệp


Saturday, May 13, 2017

NGỢI CA PHẬT ĐẠO


























Gõ tiếng chuông rền vang khắp biển
Cả đất trời bỗng hiện toàn thân
Reo với gió từng dòng kinh nguyện
Phím đàn nào thánh thót ngàn năm.
*
Trên đỉnh núi của loài chim thứu
Bồ tát ơi, nhật nguyệt vẫn tinh ròng
Của giây phút sắc vàng thành tựu
Đêm tâm linh và sỏi đá đơm bông.
*
Có nụ cười an nhiên như thế
Cánh sen hồng hay đóa sao khuê
Và cánh cửa bình minh thiên tuế
Bỗng tuôn tràn ánh sáng đại từ bi.
*
Ngồi xuống đây dưới tàn cây Phật Đạo
Chim muôn về và rừng núi hân hoan
Này diện mục nguồn tâm tam bảo
Sắc tướng hề! lộng lẫy một vầng trăng.


Lý Thừa Nghiệp


Monday, May 1, 2017

VÀNG ĐÁ BỒI HỒI

















Lục căn ngó thấy lục trần
Đầu hai thứ tóc bần thần làm sao
Thiên Kinh chử nghĩa rạt rào
Lên đồi ngả nón đứng chào rừng thông
Xanh mênh mông, xanh mênh mông
Thấy bao nhiêu lá rơi trong nắng chiều.
*
Nghiêng vai gánh một gánh liều
Bỏ rơi thân phận làm tiều phu chơi
Cuốc lên đất đá bồi hồi
Cuốc lên vàng đá ngôn lời thậm thâm
Hứng đầy một trận mưa râm
Thơ ta sẽ rót muôn năm đó người.


Lý Thừa Nghiệp