Saturday, October 26, 2019

MẤY HÀNG NGHIÊNG

















Thơ tôi viết mấy hàng nghiêng
Dăm hàng tịch mịch giữa miền hư không
Bồng bềnh nắng ở trên sông
Sông trôi về biển bỏ dòng nắng tan
Lệ tôi rớt xuống hai hàng
Mang theo dục vọng chảy tràn sắc thân.
*
Thơ tôi vẽ ngọn phong thần
Theo người lên núi tìm vầng trăng xưa
Khi về trời tạnh cơn mưa
Vườn tôi đất cát vắng thưa tiếng người
Đứng ngồi bóng tạc mồ côi
Ngó quanh quất thấy hình tôi nhạt dần.

Lý Thừa Nghiệp




KHÚC BI HOA















Thì cứ rót vòng quanh màu trà đậm

Chuyện muôn đời tiếng sấm nổ bâng quơ
Em có thấy đất trời kia thăm thẳm
Giữa đôi bờ nhật nguyệt cháy vu vơ.
*
Cây phượng vĩ già nua màu son nhạt
Người qua sông mưa nắng cũng qua sông
Trời hôm đó đỏ một màu nắng lạ
Những con chim không hót buổi theo chồng.
*
Cứ thong thả mình về chơi Đà lạt
Bốn mùa mây trắng hồ xuân hương
Mình sẽ lên đồi nghe gió hát
Cười với ngàn thông một điệu buồn.
*
Bảo lộc Bảo lộc đường lên dốc
Đổ xuống đồi xanh những liếp trà
Mang mang phiêu hốt mưa ngang dọc
Nghe rền trong đá khúc bi hoa.

Lý Thừa Nghiệp



Friday, October 25, 2019

DƯƠNG CẦM



























Nghe rơi từng tiếng dương cầm
Tiếng vang thảng thốt, tiếng ngầm xót xa
Âm thầm theo tiếng mưa qua
Chuyến xe độc mã bụi pha đầm đìa
Trôi đi từ buổi chia lìa
Con trăng đã khuyết nẻo về mù sương.
*
Này tâm cảnh này đồi nương
Ngàn thu lá rụng về phương trời nào
Có rơi về cõi chiêm bao
Tôi gieo một niệm rơi vào biển xưa
Mơ màng từng tiếng sóng đưa
Bốn phương dấy động cơn mưa dương cầm.

Lý Thừa Nghiệp



BẠN LỮ



















Này bạn lữ, con đường xa trước mặt
Những hàng cây chong mắt ngó liên hồi
Lòng hỏi dạ man man điều oan khuất
Người đưa người, lầm lủi đơn côi.
*
Bạn lữ hề! trăng chưa sáng
Chén trà lãng đãng những màn sương
Lên đồi đón gió reo ngàn dặm
Tấm áo tỳ kheo bay cuối đường.
*
Bạt ngàn hoa dại miền biên địa
Sư ngồi thuyết pháp buổi tà dương
Xôn xao lưng núi mây huyền nghĩa
Lệ bỗng rơi theo những suối nguồn.
*
Thuyền nan từng chiếc trôi phiêu bạt
Bạn lữ chiều nay như  lá vàng
Bỗng dưng gieo xuống, rơi an lạc
Phút chốc phàm phu chứng niết bàn.
*
Sáng nay bạn lữ nghe chim hót
Ta bước lên đồi hong nắng chơi
Rừng cây một sớm tràn hương mật
Sinh tử chừng như cũng thảnh thơi.

Lý Thừa Nghiệp

Sunday, October 6, 2019

CHÉN VÀNG SON



























Nắng vàng lên, nắng rất thơm
Lòng ta từng táng lá xanh rờn
Bạch hạc còn bay vòng thiên cổ
Khách về nhấp nốt chén vàng son.
*
Ngồi xuống đây và gọi gió lên
Sẽ nghe ngan ngát cả hưong đèn
Thềm xưa áo lụa còn xanh mãi
Đàn sáo về quanh sân thủy tiên.
*
Nghệ sĩ hề! con nước dâng
Vỗ sóng mà ca khúc phù trầm
Trường giang gõ nhịp thơ đề án
Tinh huyết ai gieo nốt nhạc thần.
*
Có phải đương mùa hoa hướng dương
Nên chi hoa cúc nở hoang đường
Người xa như thể mây đầu núi
Và gió bao giờ thôi ly hương.
*
Ly hương cây cải mọc trên đồi
Hoa đốm lưng trời, hoa đốm rơi
Bỗng dưng vỡ lẽ ngàn phương mộng
Vạn pháp cùng chia một nụ cười.

*Lý Thừa Nghiệp



Friday, October 4, 2019

TRÔI VỀ BIỂN



















Dạo vòng quanh ba ngàn thế giới
Về lo vo gạo nấu cơm chiều
Lưng đồi vời vợi tiếng chim kêu
Linh Thứu Sơn sá gì mưa hay nắng.
*
Buông gánh sơn hà lòng thanh thản
Đêm về trăng sáng uống trà chơi
Nghe sóng lao xao cả biển trời
Pháp giới hà sa mênh mông Phật.
*
Vuốt mặt mà xem còn hay mất
Gió chở mây về trôi thênh thang
Giả dại qua sông nắng sắp tàn
Nhìn nhau muôn tượng dường xao xuyến.
*
Một mai đồi núi trôi về biển
Ta tiễn ta về buổi trắng tay
Trăng nước lung linh tùy xứ hiện
Chớp mắt mà xem hoàng hạc bay.
Lý Thừa Nghiệp



Wednesday, October 2, 2019

VÀNG ĐÁ BỒI HỒI

















VÀNG ĐÁ BỒI HỒI
Lục căn ngó thấy lục trần
Đầu hai thứ tóc bần thần làm sao
Thiên Kinh chử nghĩa rạt rào
Lên đồi ngả nón đứng chào rừng thông
Xanh mênh mông, xanh mênh mông
Thấy bao nhiêu lá rơi trong nắng chiều.
*
Nghiêng vai gánh một gánh liều
Bỏ rơi thân phận làm tiều phu chơi
Cuốc lên đất đá bồi hồi
Cuốc lên vàng đá ngôn lời thậm thâm
Hứng đầy một trận mưa râm
Thơ ta sẽ rót muôn năm đó người.

Lý Thừa Nghiệp



SỪNG SỮNG NÚI



















SỪNG SỮNG NÚI
Sừng sững bổn tâm, sừng sững núi
Mây xanh ngăn ngắt rừng bạt ngàn
Trái tim thiên địa còn tươi rói
Tiếng hống vang rền Kinh Kim Cang.
*
Con chim vỗ cánh bay ngàn dặm
Bốn biển đong đầy những hạt mưa
Chớp mắt mà xem hề! kim cổ
Cánh cò vi vút tiếng chèo khua.
*
Trăng vẫn tròn lên, trăng vẫn mật
Ngày ta cởi áo bỏ lên ngàn
Trừng con mắt ngó trần sa hoặc
Đất vẫn đầm đìa bụi hổn mang.
*
Sừng sững chơn tâm, sừng sững núi
Người về dệt lại áo hoàng hoa
Bình minh thong thả châm trà mới
Thả khói trôi đầy cả biển xa.

Lý Thừa Nghiệp