Saturday, April 22, 2017

GHÉ LẠI DĂM NGÀY
















Thì ghé lại dăm ngày hay chốc lát
Cũng nghĩa tình diễm lệ thanh tân
Sẽ nảy mầm sinh sôi từng hạt cát
Tận cõi lòng hàm dưỡng mối thâm ân.
*
Cứ ghé lại dăm ngày hay trọn kiếp
Bên hiên trời mưa sẽ rót muôn năm
Rơi tí tách gõ đều vô phương hướng
Cứ rung lên vô lượng thăng trầm.
*
Bến bờ nào cũng một màu huyễn hoặc
Giăng hai tay cho máu dạt phương người
Pha chút lửa cho hồng đào nhan sắc
Bởi tay người từng ngón lạnh trơ vơ.
*
Ghé đây chơi, về chi trời sớm sủa
Bên chân rào chim chóc yêu nhau
Gió cứ thổi mơn man màu da lụa
Con nhà ai mà vẫy mộng dạt dào.
*
Ngoắc chiếc đò ngang qua sông lớn
Khi trở về trời đất trống không
Sẽ lấp cả nguồn tâm vô lượng
Sẽ nhìn nhau và sẽ chập chùng.


Lý Thừa Nghiệp


Thursday, April 13, 2017

TẦNG TẦNG MƯA




















Tầng tầng mưa tháng tám
mưa qua tháng hai tháng giêng
những đường bông vạn thọ
thơm sao mái tóc mẹ
lệ tầm thinh
tiếng kinh vang rền vách đá
mái hiên không trăng
thất thập hề! cơn mưa hạ.
*
Trăm con sông trôi theo thơ lục bát
mạch máu quê hương phù sa màu bánh mật
những bờ dừa thở gió bến tre
tuổi thơ thơm mùi bùn
lũ cá rô non bơi vòng quanh chân lúa
quanh buồng phổi hậu giang
nụ hôn đầu tiên của gã trai làng
đất trời nghe ấm áp
suốt một đời người.
*
Chìm trong làn mây mờ
ngữ ngôn ẩn mật
tiếng mưa tràn mặt đất
chờ đêm phổ nhạc
ngang núi bầy ngựa phóng như điên
những con ngựa già
nghe gió thốc xương da.
*
Mặt trời mọc phía xa
pha màu
ngày mới.

Lý Thừa Nghiệp


Thursday, April 6, 2017

XIN TRỜI CHO CHÚT GIÓ














Mưa gõ nhịp nghe đất rền tích tắc
Những bóng người bóng quạ sẽ bay qua
Khung cửa sổ con mắt chiều xô lệch
Gió mùa đông còn quanh quẩn hiên nhà.
*
Những con sông trôi về hướng núi
Ta ngồi đây tuyết trắng ngang vai
Đã ngàn ngày đã trăm năm mê muội
Những anh em đã chết tự bao giờ.
*
Ta đứng vẫy ta về nơi hoang dã
Buông hai tay rơi tự kiếp nào
Người ghé lại tấc lòng rêu đã phủ
Bụi đã mờ và vàng đá hư hao.
*
Bụi vẫn phủ từng giờ em thấy đó
Lòng ta rung và lạnh buốt xương da
Mai khép mắt xin trời cho chút gió
Thổi ta trôi về một góc quê nhà.


Lý Thừa Nghiệp