Saturday, December 17, 2016

MẶT TRỜI VÀ NHỮNG HẠT MÁU
















Mặt trời và những hạt máu
Đâu phải nghiễm nhiên mà có
Tình yêu và những mảnh trăng
Đâu phải tình cờ hiện hữu.
*
Hôn nhau đi
đâu phải mùa xuân nào cũng ấm áp
Tấm ngực trần và những cánh rừng xanh
thầm thầm biến hiện
diệt sinh.
*
Đâu dễ gì vẽ được những bình minh
những chân dung thiếu nữ
những bèo mây phiêu bạt
sự lộng lẫy của bốn mùa.
*
Dưới cội bồ đề hàng ngàn năm trước
trí tuệ bừng sáng và chứng ngộ
về tâm tánh của mỗi con người
là một vị phật.
Đích thực, mỗi con người là một vị phật.


Lý Thừa Nghiệp


Saturday, December 10, 2016

MÂY MÙ TỎA














MÂY MÙ TỎA
Ta sẽ đi và người sẽ xa
Tang điền sẽ nhớ cơn mưa hạ
Sẽ thương vó ngựa đời thiên mã
Thép đã xanh mộng hải hà.
*
Phiêu linh, phiêu linh đường lên dốc
Nhớ Mẹ chiều hôm lệ bỗng sa
Biên cương, biên cương hề! cô độc
Ta nhớ mùa thu nhớ chiến trường.
*
Đường xa mây cuốn mây mù tỏa
Ai nấu trà thơm ở cuối sông
Bao nhiêu cánh hạc còn phiêu bạt
Ta ở ven trời mơ nước lên.
*
Gió bụi vẫy tay cùng mưa nắng
Đầm đìa con mắt đẫm mù sương
So vai chạm mấy tầng thinh lặng
Trở gót chưa tìm thấy cố hương.


Lý Thừa Nghiệp


Sunday, December 4, 2016

NHẸ NHÀNG TRÔI















Bát nhã bát nhã hề! mây trắng
Cứ nhẹ nhàng trôi những cánh bèo
Rừng xanh không đợi từng cơn nắng
Mùa thu chẳng đợi lá vàng rơi.
*
Trăng lên trăng lên bàn tay nhỏ
Bốn mùa treo lững bức tranh son
Hiên trời đương nở hoa từng đóa
Đồi núi chông chênh nghĩa đất tròn.
*
Tam muội tam muội hề! sen nở
Bạch hạc bay về cõi gió sương
Đồng bằng nghe tiếng trùng dương thở
Nghe bước thời gian tự suối nguồn.
*
Rót cốc trà thơm chờ trăng sáng
Cớ gì mưa gió cứ lê thê
Lưới mây ai thả chừng vô hạn
Thơ rót mười năm, chẳng lý gì.


Lý Thừa Nghiệp