Đàn ngựa hí vang trời Mai vàng chưa nở hết Đợi Tết người về chơi. * Thơ rơi bàn tay nhỏ Em đầu ngõ mùa xuân Lòng ta hề! lộng gió Nên thơ đề thậm thâm. * Thơ xanh tràn trên lá Hàng đàn bướm bay qua Đất trời kia vô ngã Nên tâm lượng hải hà. * Thơ reo từng hạt lúa Chập chùng biển quê hương Em ơi, màu mây lụa Là tim máu cội nguồn. * Em bốn mùa hương sắc Trên đồi núi hoa vàng Thơm lên từng chân tóc Nên thơ rót ngút ngàn.
Hởi những người con của bụi mù Hãy về mở cửa đón mưa xuân Hãy nghe gió rót về thiên cổ Và tiếng rừng khua biển chập chùng. * Tử sinh hay tiếng gõ nhịp nhàng Người về thắp nốt nén nhang thơm Mai kia sông suối chìm tan hết Ven trời còn thở một làn hương. * Thì cũng ngồi đây chờ năm mới Châm trà nhấp nốt chén ly hương Mang mang oanh én bay đầu núi Tấc lòng cố xứ bỗng mù sương. * Thì
cũng ngồi đây từ năm trước Thấy
chút mây bay chút bụi mờ Những
mùa xuân cũ như sông nước Thả
một dòng trôi đến lững lờ. * Thì
đã ngồi đây ngàn năm trước Đất
trời linh diệu một màu mây Trái
tim cô tịch chừng ngây ngất Ta ghé môi hôn luống đất dầy. * Hay đã ngồi đây từ vô thỉ Đong đầy chưa hết một mùa xuân Tuổi tên sông núi từ muôn thuở Là ý thơ bay nét nhạc thần.