Chân mây chớp
mắt lòa dâu bể
Mộng bủa
lênh đênh khắp núi rừng
Gió bụi còn
cay lời hải thệ
Nhạn chìm
thất lạc mấy tầng tâm.
*
Khi biết mùa
xuân không về nữa
Những niềm
trắc ẩn bỗng hoang vu
Ta lên đồi
hái từng thanh lửa
Đốt cả thiên
thu vạn cổ sầu.
*
Đêm nay về
giữa mùa trăng sáng
Tấc dạ mang
mang một góc trời
Trông ra vạn
tướng duyên vô tận
Ta đứng trên
đồi tóc trắng mây.
*
Cỏ cây xanh
ngắt màu trăng ngọc
Nghiêng xuống
trong veo cả cõi lòng
Tăm tăm sông
nước chừng phiêu hốt
Thấy bóng ta
treo giữa núi ngàn.
Lý Thừa
Nghiệp