Tuesday, November 19, 2024

 






MẤY HÀNG NGHIÊNG

 










Thơ tôi viết mấy hàng nghiêng

Dăm hàng tịch mịch giữa miền hư không

Bồng bềnh nắng ở trên sông

Sông trôi về biển bỏ dòng nắng tan

Lệ tôi rớt xuống hai hàng

Mang theo dục vọng chảy tràn sắc thân.

*

Thơ tôi vẽ ngọn Phong-thần

Theo người lên núi tìm vầng trăng xưa

Khi về trời tạnh cơn mưa

Vườn tôi đất cát vắng thưa tiếng người

Đứng ngồi bóng tạc mồ côi

Ngó quanh quất thấy hình tôi nhạt dần.

 

 

 

MỘT NẮM SẮC KHÔNG

 

Hốt lên một mắm đất mềm

Thấy người thiên cổ bên thềm gió rong

Hốt lên một mắm sắc không

Linh minh nhân ảnh bụi đong đêm ngày

Miên trường từng cuộc tỉnh say

Từng hơi thở nhẹ rót ngoài hiên mây.

 

CON TRÂU

 

Con trâu lội đã vô bờ

Hàng hàng lau sậy đương chờ nước lên

Chim trời cá nước mông mênh

Tiều phu ngẫu hứng về bên cánh đồng

Cây bần cây ổi trổ bông

Con trâu đứng ngó chín dòng phù sa.


Lý Thừa Nghiệp



CUỐI NĂM NHỚ TRẦN KIÊU BẠT

 





KHÚC BI HOA

 














Thì cứ rót vòng quanh màu trà đậm

Chuyện muôn đời tiếng sấm nổ bâng quơ

Em có thấy đất trời kia thăm thẳm

Giữa đôi bờ nhật nguyệt cháy vu vơ.

*

Cây phượng vĩ già nua màu son nhạt

Người qua sông mưa nắng cũng qua sông

Trời hôm đó đỏ một màu nắng lạ

Những con chim không hót buổi theo chồng.

*

Cứ thong thả mình về chơi Đà lạt

Bốn mùa mây trắng hồ xuân hương

Mình sẽ lên đồi nghe gió hát

Cười với ngàn thông một điệu buồn.

*

Bảo lộc Bảo lộc đường lên dốc

Đổ xuống đồi xanh những liếp trà

Mang mang phiêu hốt mưa ngang dọc

Nghe rền trong đá khúc bi hoa.


Lý Thừa Nghiệp




Saturday, November 16, 2024

CÚNG DƯỜNG





 

ĐẤT THẢN NHIÊN

 










Đất thản nhiên và núi thản nhiên

Tâm người khẽ động tận tam thiên

Hoa khai tự thuở ngàn thu trước

Hạt thóc xanh nguyên mộng thánh hiền.

*

Vô lượng thọ hề! vô lượng tâm

Một màu trăng sáng cả sơn lâm

Hoàng oanh về đậu cành thiên trúc

Nhả xuống ngàn dâu khúc nhạc trầm.

*

Có phải mùa xuân nên mưa hoa

Đồi nương vang mãi tiếng Di Đà

Rừng xanh như thể từ muôn kiếp

Chày kình từng nhịp, tát bà ha.

*

Bạn lữ ta hề! mây thanh lương

Trời trong nên êm ả lạ thường

Những con mắt ngó chừng như hỏi

Một đường son đỏ, một đường hương.

*

Những tầng mây trắng, những bàn tay

Ba ngàn thế giới ở ngang mày

Chia nhau thọ mạng ngàn lao nhọc

Vạn pháp mờ theo cánh én bay.

*

Từng chiếc bè lau trôi mênh mang

Trường giang lất phất mộng kê vàng

Sông xanh ngăn ngắt như châu ngọc

Cho ánh trăng tràn vô lượng quang.


Lý Thừa Nghiệp



BÊN HÀNG SAO GIÀ






 

VƯỜN NHO CHÍN











Mười năm vườn nho còn chín đỏ

Ta ngồi đây như thể tự muôn đời

Như thể gió mưa và sâu bọ

Muôn đời ai rót cứ đầy vơi.

*

Giang hồ theo gió không về nữa

Cố thổ mờ theo con mắt cay

Sầu xưa lay lắt như men rượu

Như người năm cũ như mây bay.

*

Thả chiếc bè trôi cùng mưa lũ

Núi rừng nhan sắc bỗng mù sương

Nhớ gì lũ dế reo mùa hạ

Cửa tùng ta nhớ một làn hương.

*

Bình minh dát ngọc bồ đề tỏa

Tự đất tự tâm tự mây ngàn

Mang mang vạn pháp cùng an tọa

Đất trời đương đúc một lò tâm.


Lý Thừa Nghiệp


Friday, November 15, 2024

CÙ LAO ÔNG CHƯỞNG







 

BUỔI TRƯA ẤY

 



 








Buổi trưa ấy đất trời thu nhỏ lại

Ở góc rừng cây lá gió vi vu

Em áo trắng phập phồng mây hoang dại

Ghé cuộc đời đổi lấy mấy giờ vui.

*

Mây lơ lững trên tâm người vô định

Những con đường dài ngắn sẽ về đâu

Có một điều chưa bao giờ toan tính

Khi ngủ yên và mộng gởi phương nào.

*

Đổi lấy cả tử sinh hề! vô tận

Lòng thênh thang reo rắt tiếng diều bay

Khi ngó lại những buồn vui quanh quẩn

Lần sau cùng dốc một chén mê say.

*

Mai hay mốt trên con đường xưa cũ

Chong mắt tìm hạt bụi tiền thân

Ai biết được ngàn năm đời du thủ

Những con sâu cái kiến cũng phong trần.


Lý Thừa Nghiệp



CHƯA TỪNG ĐI

 





ĐƯỜNG CHIM BAY NGÀY TRƯỚC


 










Em về đây ngày mưa hay ngày nắng

Nhịp cầu này mưa gió đã rêu phong

Xin hãy nhớ đường chim bay ngày trước

Bên rặng dừa biển nối biển mênh mông.

*

Mẹ sẽ hát em nghe bài ca cổ tích

Thuở vôi nồng têm đỏ lá trầu xanh

Khi nắng hạ hay mưa dầm tí tách

Bên hiên nhà hoa bí nở vàng sân.

*

Đất sẽ hỏi vì sao người ly xứ

Những mùa dưa chín đỏ đợi ai đây

Con chim hót đã trầm trầm tư lự

Đã biết buồn từ một buổi chia tay.

*

Em về đây mùa xuân hay mùa hạ

Khu vườn này cây cải sẽ ra hoa

Lệ sẽ rơi vào tâm can thinh lặng

Tận đáy lòng của kẻ đi xa.

*

Về đây em và đong đưa nhịp võng

Gió ru em ngủ giấc đầu đời

Bàn tay Mẹ vỗ về từng cơn sóng

Bên kia bờ trăng vẫn sáng vô tư.


Lý Thừa Nghiệp