Mười năm vườn nho còn chín đỏ
Ta ngồi đây như thể tự muôn đời
Như thể gió mưa và sâu bọ
Muôn đời ai rót cứ đầy vơi.
*
Giang hồ theo gió không về nữa
Cố thổ mờ theo con mắt cay
Sầu xưa lay lắt như men rượu
Như người năm cũ như mây bay.
*
Thả chiếc bè trôi cùng mưa lũ
Núi rừng nhan sắc bỗng mù sương
Nhớ gì lũ dế reo mùa hạ
Cửa tùng ta nhớ một làn hương.
*
Bình minh dát ngọc bồ đề tỏa
Tự đất tự tâm tự mây ngàn
Mang mang vạn pháp cùng an tọa
Đất trời đương đúc một lò tâm.
Lý Thừa Nghiệp
No comments:
Post a Comment