Đất thản
nhiên và núi thản nhiên
Tâm người trải bạc tận tam thiên
Hoa khai từ thuở ngàn thu trước
Hạt thóc
xanh nguyên mộng thánh hiền.
*
Vô lượng
thọ hề! vô lượng tâm
Một màu
trăng sáng cả sơn lâm
Hoàng oanh
về đậu cành thiên trúc
Nhả xuống
ngàn dâu khúc nhạc trầm.
*
Có phải
mùa xuân nên mưa hoa
Đồi nương
vang mãi tiếng Di Đà
Rừng xanh
như thể từ muôn kiếp
Chày kình
từng nhịp, tát bà ha.
*
Bạn lữ ta
hề! mây thanh lương
Trời trong
êm ả lạ thường
Những con
mắt ngó chừng như hỏi
Những
đường son đỏ, những đường hương.
*
Những tầng
mây trắng, những bàn tay
Ba ngàn
thế giới ở ngang mày
Chia nhau
thọ mạng ngàn lao nhọc
Vạn pháp
mờ theo én nhạn bay.
*
Từng chiếc
bè lau trôi mênh mang
Trường
giang lất phất mộng kê vàng
Sông xanh
ngăn ngắt như châu ngọc
Hốt ánh
trăng tràn vô lượng quang.
Lý Thừa Nghiệp
No comments:
Post a Comment