Bước qua rừng và bước qua biển
Chất ngất núi cao chất ngất đồi
Mây vẫn bay đi từ muôn thuở
Đất trời thinh lặng với
riêng tôi.
*
Chữ nghĩa chất tràn
dăm trang giấy
Tấc lòng nghi ngút khói phù vân
Vẽ chi tấm ngực viềng môi dại
Hun hút đầm sâu đá mấy tầng.
*
Vạt đất đánh vòng tâm duyên khởi
Nhìn xem thọ uẫn, lá như rừng
Thơ rơi vàng núi gieo mông muội
Thắp ngọn tình riêng cháy dỡ chừng.
*
Trăng vẫn là trăng mầu nhiệm đó
Người về thả mộng, mộng chìm nghiêng
Trăm năm xuôi ngược cùng mưa gió
Phật tánh y nguyên, phật tánh mình.
Lý Thừa Nghiệp
No comments:
Post a Comment