Buổi trưa ấy đất trời thu nhỏ lại
Ở góc rừng cây lá gió vi vu
Em áo trắng phập phồng mây hoang dại
Ghé cuộc đời đổi lấy
mấy giờ vui.
*
Mây lơ lững trên tâm người vô định
Những con đường dài ngắn sẽ về đâu
Có một điều chưa bao giờ toan tính
Khi ngủ yên và mộng gởi phương nào.
*
Đổi lấy cả tử sinh hề! vô tận
Lòng thênh thang reo rắt tiếng diều bay
Khi ngó lại những buồn vui quanh quẩn
Lần sau cùng dốc một chén mê say.
*
Mai hay mốt trên con đường xưa cũ
Chong mắt tìm hạt bụi tiền thân
Ai biết được ngàn năm đời du thủ
Những con sâu cái kiến cũng phong trần.
Lý Thừa Nghiệp
No comments:
Post a Comment