Đất đai xưa bỗng
nhớ người
Nhớ thời nhỏ lệ
chia đời ly hương
Người lầm lủi
biển mù sương
Tâm thân ai buộc
máu xương mù lòa
Đêm đêm thắp ngọn
hải hà
Biển tôi nguyên vẹn
chuyến phà gió mưa.
CHÉN MẶT TRỜI
Chuốc tôi từng
chén mặt trời
Cỏ cây trùng tụng
một thời kinh xưa
Ơn người hạt thóc
muối dưa
Tái sinh tôi giữa
cơn mưa chập chùng
Ngồi đây em dưới
cội tùng
Đợi mùa sen nở bên
trùng dương kia.
Lý Thừa Nghiệp
No comments:
Post a Comment