Giăng tấm lưới châu ngày gió lộng.
Trở gót mà xem núi bạc đầu
Nghiêng vai hứng lấy vô biên mộng
Lưng trần tầm tả tiếng mưa mau.
*
Nghĩa thâm mật bỗng tràn lan tim phổi
Con én bay ngàn dặm gọi mùa xuân
Trang giấy mỏng bồng bềnh mây hay khói
Cười với mai, hoa cúc nở như thần.
*
Đường xuống núi mù sương chưa mở ngõ
Trái tim còn vàng đọng những mùa dâu
Thì cứ đợi vầng trăng lên mười sáu
Gió phập phồng lau sậy thở lao xao.
*
Thả tấm lưới châu trùm bốn biển
Vạn tướng xanh rờn những sớm mai
Cỏ cây nhan sắc cùng chu biến
Thì cứ ngồi đây xem mưa bay.
Lý
Thừa Nghiệp
No comments:
Post a Comment