Thơ tôi viết mấy hàng nghiêng
Dăm hàng tịch mịch giữa miền hư không
Bồng bềnh nắng ở
trên sông
Sông trôi về biển
bỏ dòng nắng tan
Lệ tôi rớt xuống
hai hàng
Mang theo dục vọng
chảy tràn sắc thân.
*
Thơ tôi vẽ ngọn
phong thần
Theo người lên núi
tìm vầng trăng xưa
Khi về trời tạnh
cơn mưa
Vườn tôi đất cát
vắng thưa tiếng người
Đứng ngồi bóng tạc
mồ côi
Ngó quanh quất
thấy hình tôi nhạt dần.
Lý Thừa Nghiệp
No comments:
Post a Comment