Hãy nói với mùa xuân
hay mùa hạ
Buổi sơ khai, dòng
lệ tuôn dài
Khi diệt tận, sông
tàn núi ngã
Bụi tàn rơi tầm tả
với sương bay.
*
Đất đã nói điều gì
với cỏ
Cuộc tàn phai và
những mê say
Những ngọt ngào
cùng với chua cay
Cứ vùi lấp, chất
chồng sinh diệt.
*
Mây cứ bay giữa
trời xanh biếc
Chuông vang lên vô
lượng tiếng Di-Đà
Ai vẫn ngồi khai
thị giữa muôn hoa
Đồi núi đó vẫn
điềm nhiên an tịnh.
*
Mưa sẽ rơi về ngàn
phương vô định
Những bãi bờ cô
tịch với phong ba
Trăng vẫn soi ngàn
nẻo sơn hà
Đêm vẫn tấu khúc
nhạc sầu thiên cổ.
No comments:
Post a Comment