Vì người tụng một thời kinh
Tôi đi rước nắng về in hiên trời
Chiều trông chiều vẫn thảnh thơi
Tôi đi hái thuốc về in hiên nhà
Tâm ai bủa khắp sơn hà
Tôi đi gieo hạt di đà mười phương.
*
Vì người thắp ngọn thiên lương
Đông phong vi vút tận nguồn đại bi
Khi người thắp ngọn tà huy
Tôi đi gọi gió xuân thì về reo
Thuyền xa im cả tiếng chèo
Mưa đâu từng giọt rơi theo tấm lòng.
Lý Thừa Nghiệp
No comments:
Post a Comment