Thức
mây lớp lớp ba đào
Mở
con mắt ngó chạm màu thượng thiên
Người
đi trút lá tang điền
Khói
sương ai thở trôi nghiêng đất trời
Cầm
bằng tàn một cuộc chơi
Bóng
con hạc trắng về nơi muôn trùng
*
Sáng
nay duới một cội tùng
Tôi
đem thơ rót bên dòng sông xưa
Đất
trời hương lửa đong đưa
Thấy
muôn năm cũ cơn mưa chưa tàn
Đá
vàng đậm nhạt trái ngang
Tôi
đem thơ thả hàng hàng trôi đi.
*
Mai
này trong cuộc thiên di
Có
tôi nán đợi là khi nhớ người
Núi
rừng một bận ngu ngơ
Ngó
nhau cây lá bỗng mờ mịt tâm
Đàn
ai nhấn nốt nhạc trầm
Biển
tôi lau sậy ngầm ngầm trôi đi.
Lý Thừa Nghiệp
No comments:
Post a Comment