Saturday, November 15, 2025

KHÚC PHƯỢNG HOÀNG


 

KHUÔN TRĂNG MỚI

 

Đêm rót tràn thơ khản cổ

Mực trắng rắc tầng không

Chùng lên gió siết hương châu thổ

Mẹ vẫn ngồi trông những cánh rừng.

 

Đêm qua là cuối khuôn trăng mới

Đã nhìn tận mặt nỗi cô liêu

Bao nhiêu mộng mị bao hư ảo

Hương vị cuồng lên chảy dập diều.

 

Về chơi em ạ, căn nhà cũ

Chốn đại ngàn tứ đại mù sương

Nơi vạn pháp thánh phàm đồng cư trú

Muôn đời têm sẳng miếng trầu xanh.

 

Nơi con mắt trần gian vô quái ngại

Vị đề hồ tẩm mật khúc từ tâm

Nơi chín bói những cù lao hoa trái

Chảy lanh quanh róc rách tiếng dương cầm.

Lý Thừa Nghiệp 



BÊN HÀNG SAO GIÀ





 

GIÓ TRƯỜNG GIANG

 

Thắp ngọn đèn khuya màu nắng hạ

Ru đời, ta nhớ gió trường giang

Sông xa bát ngát mưa tầm tã

Ai rắc tro than trắng núi ngàn.

*

Thắp một vầng trăng, vầng trăng khuyết

Ru đời, ta biết rót về đâu

Đánh một đường bay, con chim lạc

Biết rót về đâu, chén dãi dầu.

*

Đất chở ngày lên, mây phiêu hốt

Viễn xứ, mang theo chút cội nguồn

Những đời tre trúc rồi mai một

Thì nhớ tan về chốn cố hương.

*

Một nhánh sông xanh, một lầu cát

Lô nhô sóng bạc vỗ ngang đầu

Vớt lên tận đáy đời khinh bạc

Một màu rêu nhạt, một niềm đau.

 

Lý Thừa Nghiệp




CHỐN ĐẤT XƯA

 Mai kia vắt áo về bên núi

Thả lá trôi về chốn đất xưa

Này chén nắng mưa chừng đã nguội

Đánh giọt rơi đều xuống túi thơ.

*

Về giữa thềm trăng thời thơ dại

Tấc lòng nguyên vẹn những mầm xanh

Tấm áo nằm im thơm mùi vãi

Phố còn nguyên đán, phố mùa xuân.

*

Gió dậy phù sinh say lướt khướt

Tóc tai xanh mướt lượn ba đào

Vút một đường bay con diều giấy

Chưa biết về đâu, rớt nơi nào.

*

Rót nắng đong đầy cơn gió bụi

Ta mang hoa trái với tro tàn

Rắc xuống đời sau sương hay khói

Thức giấc chưa tàn nữa nén nhang.

Lý Thừa Nghiệp