Đêm rót tràn thơ khản
cổ
Mực trắng rắc tầng
không
Chùng lên gió siết
hương châu thổ
Mẹ vẫn ngồi trông những
cánh rừng.
Đêm qua là cuối khuôn
trăng mới
Đã nhìn tận mặt nỗi
cô liêu
Bao nhiêu mộng mị bao
hư ảo
Hương vị cuồng lên chảy
dập diều.
Về chơi em ạ, căn nhà
cũ
Chốn đại ngàn tứ đại
mù sương
Nơi vạn pháp thánh
phàm đồng cư trú
Muôn đời têm sẳng miếng
trầu xanh.
Nơi con mắt trần gian
vô quái ngại
Vị đề hồ tẩm mật khúc
từ tâm
Nơi chín bói những cù
lao hoa trái
Chảy lanh quanh róc
rách tiếng dương cầm.
Lý Thừa Nghiệp
No comments:
Post a Comment