The_Mad_Poet_Hokusai
Khi tia chớp nháng lên
hằng sa thơ tuôn tràn lùi lủi vô thanh
từng trang từng trang phượng rồng cuốn bay
thánh thót
tận hiến tiếng nức từng gân máu li ti
ào qua gềnh thác cheo leo
treo giữa ngút ngàn gió táp
vô biên tế bào mở toang từng hành tinh
rong trôi vô định
nghệ sĩ hề! mênh mang
thi sĩ hề! vô tận ý
tâm huyết thênh thênh sương tỏa 4 mùa
vẫy mực mưa lưa thưa mưa rào rạt thơ rơi
vuốt mặt dựa núi ngắm con trăng vàng
muôn thủa.
*
Sớm mai xuống phố
gom tìm bằng hữu khề khà đấu hót hả hê
bia rượu tràn ly kề vai tóc tai sương
khói
sinh tử nhìn nhau hề! quen mặt
thầm gọi từng tên bạn bè thân thiết
bất chợt lệ trào .
*
Đêm thắp nến đợi người về
tường ngăn ngắt hắt bóng trùng dương
thủy chung chỉ còn chiếc lá mùa thu
là bài thơ và cánh cửa mở ra vô tận.
No comments:
Post a Comment