Rừng
ướt sũng, một ngày mưa bên núi
Những
con chim lướt thướt ở chân trời
Này
cùng tử, cớ chi mà lủi thủi
Giữa
con đường hun hút bóng chiều rơi.
*
Đêm
trải thảm và trang Kinh mờ mịt
Ta
ngồi đây chờ mãi những hồi chuông
Lòng
hỏi dạ bồi hồi khôn xiết
Giữa
đất trời cuồn cuộn một dòng sông.
*
Ta
vẫn đợi dường như ngàn thu trước
Bước
chân người vỡ đất thuở sơ khai
Cây
với lá lung linh màu châu ngọc
Và
điềm nhiên xuất hiện một thiên tài.
*
Khi
cuối xuống hôn lên niềm mơ ước
Lệ
bỗng sa nghìn bận chưa nguôi
Ta
vẫn biết dưới cội tùng năm trước
Trái
tim người vẫn màu nhiệm tinh khôi.
Lý Thừa Nghiệp
No comments:
Post a Comment