Sông suối
hòa tan, thơ bốc khói
Người đi
mưa gió đường ngang trời
Phù sa nghi
ngút đời lau sậy
Đợi một
bình minh, con mắt cay.
*
Những bờ
môi đọng màu son nhạt
Những đời
tháng chạp những đời hoa
Những mùa
mưa nở sen đồng tháp
Lừng lững
trôi theo những chuyến phà.
*
Hứng bát
trăng tan màu hoa cải
Gát chèo
nghe gió rót hiên mây
Từng mảng
trời xanh thời thơ dại
Khép mắt
mà xem trăng mãn khai.
*
Khi bước
lên bờ mưa trắng sông
Trời ơi, ta
nhớ quá, muôn trùng
Những vì
sao lạ đời hoang dã
Sẽ cháy
tan tành giữa chốn không.
Lý Thừa
Nghiệp
No comments:
Post a Comment