Ôi dào dạt ôi bát ngát mưa
Mưa mùa thu hay mưa
mùa hạ
Lòng ta thì đang mưa
tháng chạp
Mưa đầm đìa vầng trán
quê hương
Ôi trái tim ta hun
hút những ngả đường trùng trùng bào ảnh
Muôn vạn lần chết dưới
hiên mưa.
Mưa dập dìu cuộc tình
Cuộc tình chớp mắt cuộc
tình cửa sổ
Cuộc tình cỗng trường
hoa phượng
Rơi theo
từng vạt áo mù sương.
Trần gian ung thư trần
gian hoang dại
Thì vẫn cứ yêu đến giọt
máu sau cùng.
Dù sao thì cũng sẽ bạc
đầu
Sẽ đổ nhào
Sẽ ngủ chung với đất
Chỉ còn mộng mị trỗi
dậy đơm bông
Giữa mù lòa sương lan
tỏa.
Sao mai mọc dưới chân
ngài thánh tăng Milarepa
Sau bao ngày cô đơn
đói khát
Thiền định trên tảng
đá trơ xương
Vừa đón lấy như lai
tàng bằng trái tim bồ tát
Đem chia cho từng bầy
chim rừng từng chùm mây phiêu bạt.
Ngàn thu chớp mắt
Hớp một hớp sương
Giũ áo đất trời cất lời
ru thống thiết
Của tấc lòng thâm tạ
phật pháp tăng.
Trên ngọn đồi tà
dương lâm đồng
Hòa thượng Từ Thông
trăm tuổi
Vẫn không ngừng thuyết
chứng đạo ca
Trái tim vẫn không ngừng
chói sáng.
Xin hãy yêu thương từng
hạt bụi
Có mẹ cha và có bạn
bè
Trong từng ngọn cỏ
Có thân tâm người xưa
Dệt từng khúc ca dệt
từng tiếng khóc.
Bỗng theo chân mục đồng
về nhặt thóc đêm qua
Trong khu rừng muối mặn.
Sự bội bạc sự thờ ơ
Làm cánh rừng sụp đổ
Chỉ còn nhánh lan lẻ
loi
Nỗi lẻ loi lan tỏa khắp
thái hư hằng sa giới.
Gió vẫn thổi trên đồi
xanh
Gió samatha lùa theo
gió thiền na
Vạn pháp sinh ra nhìn
nhau bông bí nở
Giữa bầu trời hoa tạng
trong sáng đại từ bi.
Lý Thừa Nghiệp
No comments:
Post a Comment