Ngồi đây anh ngồi đây
em
cà phê đại cát cà phê
city
ôi cô gái cần thơ
mang trái tim rừng đước
chân tóc xanh tận mấy
cánh đồng.
Mưa suốt con đường về
Sóc trăng rơi tràn ngọc
bích
vàng lên mấy nhánh
sông.
nở đi những nụ hồng
ngàn sau ngồi thương
tiếc.
Người nhớ người mù mịt
từng cuộc tình quá vãng
bay theo bầy sẻ trắng
từng chặng đường khổ
đế từng chặng đường chết tiệt.
Sáng nay lòng sen sớm
trôi đi với sương
ngàn.
Sóc trăng muôn năm nữa
vẫn là cuộc mưa râm
vẫn bàn tay ơn nghĩa
vẫn là buổi chào đời.
Đứng trên đầu núi cao
tạ ơn cả địa cầu
melbourne trôi ngang
cửa
chỉ là những câu thơ
vừa chiêm bao vừa bốc
khói.
Lý Thừa Nghiệp
No comments:
Post a Comment