Thắp bát nhang thơm giữa cánh đồng
Người xưa mờ tỏ khói mênh mông
Người như sương sớm như son phấn
Phút chốc trôi tràn khắp núi sông.
*
Buồn chi gió bấc hờn căm thế
Rót xuống đồi nương cả lạnh lùng
Ta về khung lại từng câu kệ
Sốc áo lên đồi nghe gió rung.
*
Tung nắm đất mù tăm thiên địa
Biển lùa khua động đất lao xao
Rượu cay một chén tràn điên đảo
Ngũ uẩn rơi vèo tận kiếp sau.
*
Có phải lòng ta mây bao la
Nên chi hoa cúc nở la đà
Nên chi trời đất cùng hoan hỉ
Nắng thắp muôn trùng nắng pháp hoa.
No comments:
Post a Comment