Sừng
sững bổn tâm, sừng sững núi
Mây
xanh ngăn ngắt rừng bạt ngàn
Trái
tim thiên địa còn tươi rói
Tiếng
hống vang rền Kinh Kim Cang.
*
Con
chim vỗ cánh bay ngàn dặm
Bốn
biển đong đầy những hạt mưa
Chớp
mắt mà xem hề! kim cổ
Cánh
cò vi vút tiếng chèo khua.
*
Trăng
vẫn tròn lên, trăng vẫn mật
Ngày
ta cởi áo bỏ lên ngàn
Trừng
con mắt ngó trần sa hoặc
Đất
vẫn đầm đìa bụi hổn mang.
*
Sừng
sững chơn tâm, sừng sững núi
Người
về dệt lại áo hoàng hoa
Bình
minh thong thả châm trà mới
Thả
khói trôi đầy cả biển xa.
No comments:
Post a Comment